CHƯƠNG 640: Hưng phấn, trái tim đau đớn

1.1K 149 22
                                    

Edit: Padu, Trant

"Y Y, ta, ta không cố ý..."

Lê Phong nói nhỏ: "Bởi vì ta biết những nữ tử bôi bột thuốc băng cơ ngọc phu (thịt băng da ngọc) da chẳng qua cũng vậy. Cho nên ta nghi ngờ có phải nàng cũng bôi gì đó, mới nhìn thêm vài lần."

Tâm trạng Nam Tầm rất tốt liếc hắn: "Giấu đầu lòi đuôi, nhìn thì bảo nhìn."

Lê Phong không lời nào để bào chữa, đành lái sang chuyện khác: "Ngay từ đầu cũng không có cảm giác gì đặc biệt với nàng, chỉ ấn tượng là ăn mặc quá thiếu vải, khiến ta có xúc động rất muốn cởi áo khoác lên người nàng."

Nam Tầm: ...

Cô đúng thật là nhìn không ra hắn từng muốn bọc quần áo cho cô. Hắn vẫn luôn đưa mắt nhìn thẳng, làm cô phải bắt đầu hoài nghi mị lực của mình.

Lê Phong tiếp tục: "Sau đó khi ở Mỹ Nam Cung, nàng cứ lắc la lắc lư trước mặt ta, ánh mắt cũng nóng bỏng vô cùng. Vì thế ấn tượng của ta về nàng càng ngày càng khắc sâu."

"Y Y." Hắn đột nhiên nắm tay cô, nắm rất chặt như thể sợ cô sẽ tức giận: "Đêm hôm đó ở nhà tranh... Ta, ta ngày mong đêm nhớ, khó lắm mới nhìn thấy nàng nên không kìm nén được. Ta xin lỗi nàng được không?"

Nam Tầm lườm hắn, lên án: "Hôn với sờ tạm miễn bàn, sao ca lại cắn ta?"

Lê Phong mím chặt môi mỏng, vẻ mặt áy náy.

Nam Tầm hừ hừ: "Toàn thân ta suýt bị ca cắn rách da, thật sự đau chết đi được. Ta bị ca cắn đến phát khóc, ca không nghe gì sao? Xin ca nhẹ chút, ca còn cắn ác hơn. Ca nói xem có thù có oán gì mới hận ta như vậy?"

"Y Y, ta... Ta không muốn gạt nàng. Lúc ấy thực sự vừa yêu vừa hận, có đôi khi nghĩ dứt khoát bóp chết cho xong việc, miễn nàng cứ quẩn quanh trong đầu ta. Song đến khi nhìn thấy nàng, ta lại không nỡ.

Bởi vì nghẹn trong lòng, nên đêm đó mới thô bạo vậy. Ta cũng không biết mình bị sao nữa, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là nuốt nàng từng ngụm vào bụng, như vậy nàng sẽ mãi mãi không rời khỏi ta."

Khi nam nhân nói lời này, trong mắt lập lòe tia sáng chói lòa, thật mẹ nó giống một tên... biến - thái.

Nam Tầm khụ khụ: "Thôi, chuyện mộng túy ta tha, chỉ là về sau không được cắn tàn nhẫn như vậy nha."

Nói thêm gì sẽ nguy hiểm.

Lê Phong gật đầu: "Y Y, sau này ta sẽ không, ta sẽ thiệt nhẹ, thiệt nhẹ."

Đột nhiên, tay phải Lê Phong giơ lên đè ngực mình, trong đôi mắt âm trầm lẫn vào tia vui sướng mịt mờ, hoặc phải nói hưng phấn.

Lại nữa, cái cảm giác trái tim nhói đau này lại tới nữa.

Tại sao...

Rốt cuộc là tại sao?

Hắn cảm thấy khó thể tin, lại vui sướng điên dại.

Hắn từng bảo Chân Tâm Đoạn Trường hoàn có tác dụng phụ: Nếu một người yêu không sâu bằng người còn lại, sẽ phải chịu nỗi đau tim bị gặm nhấm.

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ