CHƯƠNG 591: Anh em, bất đồng ý kiến.

1.7K 263 11
                                    

Edit: Bao/Beta: Trant, Padu

Thật ra trong lòng Nam Tầm không hề thản nhiên như cô biểu hiện. Nếu nói trước kia Thiên Đạo chỉ chú ý tới sự tồn tại của cô và Tiểu Bát, vậy hiện tại đã lên tới mức theo dõi đặc biệt. Thậm chí đối tượng bị tình nghi… không chỉ có cô và Tiểu Bát.

Tạ Lương Huân bặt đi một chốc lại bỗng dưng mỉm cười: “Có vẻ chị dâu hơi khác với tưởng tượng của em, xin lỗi chị vì những lời vừa rồi.”

Nam Tầm liếc qua cậu ta một cái rồi bước đến trước mặt Tạ Lương Thành khoác tay anh, nói với Tạ Lương Huân: “Tuy tôi không tính là phụ nữ thời đại mới, nhưng vẫn có tư tưởng riêng. Vả lại, cậu hẳn phải tin vào ánh mắt anh mình chứ.”

Tạ Lương Thành chẳng nói câu nào, chỉ hơi cong khóe miệng thành một vòng cung nho nhỏ.

“... Chị dâu nói phải.” Tạ Lương Huân cười nhạt.

Tiểu Thạch Đầu dòm dòm Tạ Lương Huân, lại dòm dòm anh rể mình, cuối cùng lặng lẽ đứng cạnh anh rể. 

Tạ Lương Huân để ý thấy cậu nhóc trông hao hao chị dâu thì đã đoán được, chỉ không rõ tại sao gả cho nhà họ nhưng đối phương lại mang theo cả em trai đến. Cậu cũng không biết đến cùng chị dâu có thân phận gì.

“Mọi người đừng đứng nữa, mau ngồi mau ngồi đi. Tiểu Huân ăn gì chưa? Mẹ kêu thím Vương làm cơm tối cho con nhé.” Bà cả vội gọi họ vào.

Tạ Lương Huân thưa: “Không cần đâu mẹ, con ăn bên ngoài rồi. Hôm nay ngồi cả ngày xe nên con muốn nghỉ ngơi trước.”

“Ôi ôi, được rồi, vậy để mẹ kêu thím Vương dọn phòng trống.”

Tạ Lương Thành vỗ vỗ đầu Tiểu Thạch Đầu: “Tự vô phòng rửa mặt rồi ngủ sớm đi, ngày mai em còn phải đến trường đấy.”

Tiểu Thạch Đầu rất là ngoan ngoãn, gật lia gật lịa: “Dạ, anh rể. Anh với chị cũng ngủ sớm nha, ngủ ngon.”

Tạ Lương Thành quay đầu nhìn Nam Tầm: “Em cũng đi nghỉ đi.”

Nam Tầm đoán anh muốn nói chuyện riêng với Tạ Lương Huân bèn gật đầu bảo: “Em chờ anh trên giường.”

Lời cô thực sự chỉ có nghĩa đen, ai ngờ Tạ Lương Thành nghe xong lại nhìn cô với ánh mắt nóng rực đầy thâm ý. Vẻ mặt Tạ Lương Huân bên cạnh cũng hết sức vi diệu.

Nam Tầm ho nhẹ rồi chạy nhanh lên lầu.

Gió đêm thổi vù vù có chút lạnh, hai người đàn ông đứng một trước một sau trên ban công. 

Không còn ai khác, nét ôn hòa trên mặt Tạ Lương Huân biến mất. Trước mặt anh cả, cậu chưa từng hiền lành, thậm chí như lưỡi dao găm sắc nhọn y hệt anh mình.

“Anh, quả nhiên anh biết hết cả.” Tạ Lương Huân nói: “Từ nhỏ đến lớn anh đều không thích em, cũng như bất kể chuyện gì em làm. Nhưng bây giờ đã khác, dù anh có thích hay không, em vẫn sẽ kiên trì tới cùng, vì đây là tín ngưỡng của em.

Anh cả, chỉ cần anh chịu xuất ngoại cùng em một chuyến, xem thế giới tự do dân chủ ngoài kia, anh sẽ biết việc em làm bây giờ có ý nghĩa cỡ nào! Em muốn xây dựng đất nước ta thành một nơi như vậy, không có tổng thống độc tài, cũng không có quân phiệt hỗn loạn, nhân dân làm chủ. Anh không muốn thấy một ngày như thế sao?”

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ