CHƯƠNG 721: Hình xăm trên mặt học sinh mới

3.6K 402 32
                                    

Edit: Lumos/ Beta: PDRDTR

Cả ba dạo quanh đến tận khi trời sẩm tối, ánh đèn đường hắt lên khiến chiếc xe chói lóa lạ kỳ.

Không lâu sau, dường như cuộc trò chuyện cũng kết thúc nên chủ tịch trường và hiệu trưởng cùng đứng thẳng dậy, để lộ ra ô cửa ghế sau.

Cửa sổ chỉ hạ một nửa có vẻ rất vô lễ với người đứng ngoài, nhưng cả chủ tịch lẫn hiệu trưởng đều không dám tỏ thái độ.

Từ chỗ nhóm nhỏ mập đứng vừa khéo thấy được nhân vật ngồi sau.

Đó vậy mà là một cậu thiếu niên trạc tuổi các cô, dù chủ tịch trường vẫn đang nói nhưng cậu ta chỉ nhìn thẳng phía trước, đầu cũng chẳng thèm nghiêng một chút. Thái độ vô cùng ngạo mạn, hoặc phải nói lãnh đạm.

Tuy chỉ thấy được nửa mặt, riêng sườn mặt và chiếc mũi cao thẳng kia cũng có thể khẳng định rất ưa nhìn.

Nam Tầm quan sát hồi lâu, trong mắt đột nhiên lóe lên tia sáng: "Tiểu Bát, đừng nói người trong siêu xe này là... "

Tiểu Bát cười hì hì: "Thiếu niên khí phách ngang ngược như vậy ngoại trừ đại Boss còn có thể là ai?"

Có lẽ vì ánh mắt Nam Tầm quá mức mãnh liệt, cũng có thể cậu chàng chỉ vô tình liếc qua đây. Cái chạm mắt đột ngột khiến Nam Tầm không khỏi sửng sốt.

Lạnh.

Ánh mắt cậu rất lạnh.

Đây đâu thể là ánh mắt của một thiếu niên, rõ ràng như của một tử thần, buốt tận xương tủy.

Mã Tuyết Kỳ và Trần Hâm lập tức cúi thấp đầu, hận không thể hóa thành không khí, còn Nam Tầm giật mình nên không kịp tránh ánh nhìn đó.

Mà nó cũng chỉ lướt qua rất nhanh rồi quay về điểm ban đầu, cứ như đúng là cử chỉ vô tình mà thôi.

Nam Tầm thấy cậu miễn cưỡng mấp máy môi liền nâng kính xe lên.

Chủ tịch trường và hiệu trưởng đáp mấy câu rồi đưa mắt nhìn chiếc limousine* đi xa, duy trì vẻ mặt tươi cười cho tới khi bóng xe mất hút.

[*Limousine: Ở các nước nói tiếng Đức, Limousine chỉ đơn giản là một chiếc xe sedan cỡ lớn, trong khi một chiếc xe có trục chính dài được gọi là Stretch-Limousine.]

Mắt thấy chủ tịch và hiệu trưởng định quay vào, Nam Tầm kéo vội Mã Tuyết Kỳ và Trần Hâm trốn vào góc.

"Tại sao phải núp?" Mã Tuyết Kỳ hỏi xen lẫn chút tiếc nuối: "Tôi còn chưa kịp trông rõ tên kia như thế nào mà. Không biết là cậu ấm nhà ai mà vênh váo thế. Hiệu trưởng thì không nói nhưng ngay cả chủ tịch trường cũng cung kính thế kia."

Nam Tầm giải thích: "Dáng vẻ ấy của họ bị chúng ta thấy thì không ổn lắm đâu. Núp đi thì hơn."

Trần Hâm như gặp chuyện lạ dòm cô một cái, từ khi nào nhỏ mập này tinh ý đến vậy?

"Chưa thấy tên này bao giờ, phải tân sinh năm nhất không nhỉ?" Mã Tuyết Kỳ vừa dứt lời, đột nhiên nghĩ tới gì đó liền giậm chân kêu: "Đờ mờ! Đến giờ cơm rồi, mau đi căng tin! Chị đây không muốn ăn cơm thừa canh cặn đâu!"

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ