CHƯƠNG 727: Lại quên rồi, trí nhớ tớ không tốt

3K 308 16
                                    

Edit: Padu/ Beta: RED, Trant

Khóe miệng Nam Tầm giật giật.

Nhỏ mập, lại nhỏ mập, sao người này óc quả nho thế? Đã bảo đừng kêu vậy rồi mà!

Còn nữa, mặt cô đỏ thật nhưng không vì gì khác ngoài cơ thể mũm mĩm này sợ nóng. Xung quanh lại lắm người, thải ra biết bao là khí CO2 càng khiến cô phát ngốt, máu dồn lên là chuyện đương nhiên.

Không đợi Nam Tầm mở miệng, Cung Thần đã thốt lên: "Ồ! Xin lỗi nhé, phải gọi là Chu... Chu gì ấy nhỉ? Ngại quá, trí nhớ tớ không tốt, lại quên rồi."

Nam Tầm: ...

Nam Tầm trừng cậu, gằn từng chữ: "Chu. Manh. Manh."

"Đúng đúng, họ Chu, tớ nhớ ra rồi. Cảm ơn cậu nha, Chu Manh Manh, mời lại cậu sau."

Cung Thần cười nhận lấy áo khoác từ tay cô rồi đứng cạnh giũ phần phật như muốn phẩy hết bụi trần. Nhưng nãy giờ Nam Tầm vẫn luôn ôm nó trong ngực, lấy đâu ra bụi bặm.

Thấy mỹ mãn rồi Cung Thần mới khoác áo lên người, những ngón tay thon dài đóng lại từng chiếc cúc nom cực kỳ thanh nhã. Cậu xoay người toan rời đi thì đúng lúc này, Trần Hâm đứng cạnh Nam Tầm không biết lấy đâu ra dũng khí tiến lên, đưa bình nước trong tay tới trước mặt cậu, nở nụ cười tự cho là cuốn hút nhất: "Cung Thần chắc đang khát nhỉ? Nước này vừa mới mua, cậu uống đi."

Cung Thần quét mắt qua, cười xán lạn: "Tặng tôi sao?"

Đối diện với nụ cười tỏa nắng của cậu, cộng thêm tầm mắt của những bạn học nữ đang đổ dồn về mình, tim Trần Hâm đập thình thịch liên hồi. Cô nàng ngượng ngùng gật gật đầu, giải thích: "Vừa rồi đi ngang qua nên tiện mua luôn, tại tớ nghĩ cậu sẽ cần."

Cung Thần cười ấm áp nhận lấy, dịu dàng đáp: "Em là đàn em lớp 10 phải không? Cám ơn nhiều nha, anh đây xin nhận."*

[*Chú thích: Do khác biệt trong ngôn ngữ, nhân xưng trong tiếng Trung chỉ có hai ngôi 我 (wǒ ~ I/me) - 你 (nǐ ~ you), do đó có sự "bắt lệch sóng"/khập khiễng về xưng hô của Boss và Trần Hâm.]

Nụ cười của Trần Hâm cứng đờ. Cả ngày hôm nay cô liên tục lảng vảng trước mặt cậu, còn hỏi cả bài tập vậy mà giờ cậu tưởng cô ở khóa dưới? Mặc dù hơi xấu hổ nhưng Cung Thần nhận nước vẫn khiến cô vui như mở cờ trong bụng.

Thời điểm Cung Thần nhận lấy chai nước, mọi ánh mắt xung quanh đều đổ dồn lên hai người họ, cô ta thậm chí có thể tưởng tượng được vẻ mặt hâm mộ của mọi người. Hóa ra đây chính là cảm giác tiêu điểm của sự chú ý.

"Nước đã tặng anh, vậy anh có thể tùy ý sử dụng phải không?" Cung Thần đột nhiên hỏi, trên mặt vẫn là nụ cười làm người khác không rời nổi mắt.

Trần Hâm ngơ ngác gật đầu: "Đương nhiên ạ."

Trần Hâm vừa dứt lời, Cung Thần liền quay đầu, nhét luôn chai nước vào tay bạn béo Tầm: "Chu Manh Manh, vừa nãy nói lúc nào sẽ mời lại, bình nước này cho cậu đó."

Nam Tầm: ...

Ha hả, mời tôi uống? Lại còn dùng đồ được tặng để mời lại? Ngay trước mắt bàn dân thiên hạ mà đúng là không biết xấu hổ!

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ