CHƯƠNG 726: Cậu là nhỏ mập dễ đỏ mặt

3K 329 28
                                    

Edit: Bao/ Beta: Padu

Một ngày chưa gì đã bị gọi "nhỏ mập" ba lần, mỗi lần còn có các tính từ miêu tả đa dạng theo đuôi, có cần cô khen cho một câu hay không?

Nam Tầm thật muốn ném cái áo trong tay xuống giẫm cho mấy phát. Sao đối phương đưa mà cô cũng nhận?

Chẳng rõ có phải Cung Thần đọc được suy nghĩ của cô không mà bỗng nói: "Cầm cho đàng hoàng nhé, làm dơ tớ sẽ nổi giận đó."

Cậu chàng cười tít mắt bật ra hai chữ "nổi giận" không hề có tính đe dọa, thậm chí trông có vẻ hòa nhã, làm đám con gái gần đó đỏ cả mặt. Song Nam Tầm biết vẻ mặt này của cậu có bao nhiêu giả tạo, bực mình đáp: "Tại sao cậu nói mà tớ phải làm theo? Với cả, đừng gọi nhỏ mập nữa được không? Tớ có tên!"

Cung Thần vốn đã xoay người, nghe vậy liền quay đầu nhìn cô: "Ngại quá, tớ quên mất tên cậu rồi."

"Chu. Manh. Manh!" Nam Tầm nghiến răng nghiến lợi đọc từng chữ.

"Nhớ rồi, Chu Manh Manh, họ rất dễ nhớ."

Nam Tầm hít một hơi thật sâu. Vậy mà chỉ trong tích tắc cô đã hiểu ý Cung Thần. "Chu", đồng âm với "trư", cô lại béo, khiến người ta càng dễ liên tưởng đến heo, quá dễ nhớ chứ còn gì nữa.

Thằng oắt đáng ghét này.

Mã Tư Kỳ đứng bên ngó cô bằng ánh mắt vi diệu: "Còn chưa đầy một ngày mà cậu đã thân với cậu ta vậy rồi, không phải tôi kêu cậu tránh xa cậu ta à?"

Nam Tầm cảm nhận được nhiều ánh mắt ác ý, hoặc chê bai, hoặc nghi ngờ, đang hướng về phía mình bèn cười gượng giải thích: "Tớ chẳng quen biết gì cậu ta đâu Kỳ Kỳ. Chắc cậu ta thấy tớ béo khỏe không dễ ngã thôi, tại lỡ té một cái là áo bẩn ngay. Tên này lại bị bệnh sạch sẽ cấp tính."

Không rõ Mã Tuyết Kỳ có tin hay không, chỉ nghe cô bạn nói: "Tôi với Thư Văn sẽ nhanh chóng tìm hiểu cậu ta."

Lúc này, Trần Hâm chẳng biết từ đâu chui ra, nhìn chằm chằm cái áo trong ngực Nam Tầm ân cần bảo: "Hay để tớ cầm cho Manh mập. Cậu hay đổ mồ hôi lắm, đừng làm ướt áo người ta."

Nam Tầm liếc cô ta một cái, thờ ơ đáp "không cần" rồi nhìn ra giữa sân.

Bị từ chối, Trần Hâm tức khắc méo mặt. Vừa rồi tỏ ra không muốn nhận còn gì? Quả nhiên là giả vờ giả vịt! Mà thôi không sao, mình đã mua nước cho Cung Thần, tí nữa bạn ấy thua mình sẽ qua đưa nước, tiện an ủi luôn, vì những lúc thế này, người thua thường sẽ bị ngó lơ. Mình quá giỏi nắm bắt thời cơ.

Mã Tuyết Kỳ trừng Trần Hâm, sau đó đảo mắt qua chai nước khoáng trong tay cô ta: "Chẳng phải bảo đi giữ chỗ cho bọn tôi à? Sao nãy tìm hoài không thấy."

"Tớ cứ tưởng họ chơi ở sân trong, không ngờ là ngoài trời. Cậu cũng thấy rồi đó Kỳ Kỳ, nhiều người như vậy, bản thân tớ còn chưa ——"

"Thôi khỏi giải thích, xem bóng rổ đi." Mã Tuyết Kỳ ngắt lời.

Trần Hâm cắn môi, cúi đầu bình ổn cảm xúc một chốc mới ngẩng đầu nhìn ra sân.

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ