CHƯƠNG 736: Đa nhân cách, nhân cách phụ

3K 252 16
                                    

Edit: Trant/ Beta: Padu

"Không muốn bỏ mạng ở đây thì lăn nhanh cho khuất mắt tao." Cung Thần lạnh lùng liếc qua đám côn đồ.

Bọn chúng đau dúm dó mặt mày, còn tưởng phải chôn thân luôn nơi này lại không ngờ được tha cho đường sống, liền nhanh như chớp lồm cồm bò dậy cong mông bỏ trốn, cũng cóc buồn quan tâm Tóc Đủ Màu đầu đầy máu kia, chỉ sợ tổ tông đổi ý. Tóc Đủ Màu đành tự mình lê xác đứng dậy đuổi theo mấy tên đàn em chó chết.

Cung Thần rời tầm mắt sang cái túi đen trên đất, cầm lên mở ra coi.

Xem xong không khỏi cười lạnh, nhìn Trần Hàn Nhiên: "Chỉ một vạn đồng mà dám muốn mua mệnh tao?"

Lúc này Trần Hàn Nhiên run như cầy sấy, đã sợ tới mức không nói nên lời.

Cậu ta vốn định giải thích, không phải muốn lấy mạng Cung Thần, thật sự chỉ ngứa mắt nên muốn dạy dỗ đôi chút, cũng đã bị đánh trả đến giờ người vẫn còn ê ẩm. Vì vậy huề rồi! Đừng tới đây!

Đừng tới... Trần Hàn Nhiên gào thét trong lòng, run rẩy bám vách tường từ từ lui về sau.

Cung Thần chậm rãi bước tới.

Trần Hàn Nhiên mấp máy môi, sau vài lần cố gắng cuối cùng cũng phát được ra tiếng: "Mày, mày nghe tao nói, tao, tao tao không muốn giết mày. Tao chỉ muốn, muốn..."

Cung Thần cầm túi tiền dùng để thuê bọn lưu manh cứ thế bước qua.

Khi đi ngang qua, cậu trầm giọng trào phúng: "Giống nó, phế vật vô dụng."

Lời nói đầy mỉa mai khiến mặt Trần Hàn Nhiên trắng bệch.

Con dao gọt hoa quả dính máu bị Cung Thần vứt trên mặt đất, vừa khéo rơi cạnh chân Trần Hàn Nhiên, 'keng" một tiếng lanh lảnh như gõ mạnh lòng tự tôn của cậu nhỏ.

Cung Thần né qua cậu ta sải bước đi xa, dáng vẻ đi đường của thiếu niên hoàn toàn bất đồng với vẻ ung dung nhàn nhã trước đó, từ đầu đến chân hiện rõ mấy chữ: "Kiêu ngạo bất cần."

Nam Tầm thấy cậu đi về phía mình thì chớp chớp mắt, quay đầu chạy biến.

Nhưng chưa được bao xa đã bị một trận gió ập đến, cổ áo đồng phục bị tóm, cả người nặng 80 cân thế mà bị xách lên!

Hai chân Tầm béo rời đất, sau khi xoay người một vòng chân mới "hạ cánh".

Nam Tầm không khỏi cảm thán, vải may đồng phục tốt ghê, treo 80 cân thịt mà không bị rách.

Ánh mắt lạnh lẽo của Cung Thần dừng trên người cô, giọng bình bình: "Đều thấy rồi? Chuyện ban nãy tốt nhất hãy kín miệng. Nếu không khả năng cao sẽ bị ăn đánh."

Nam Tầm nhìn cậu, nhắc nhở: "Nhưng mình là nữ sinh. Đàn ông đánh phụ nữ là vũ phu."

Cung Thần đánh giá giá cô từ trên xuống dưới, giọng vẫn lành lạnh: "Nhỏ mập kỳ lạ, thế mà không sợ."

"Bởi vì cảm thấy không đáng sợ." Nam Tầm trả lời, ánh mắt kia đích xác là không sợ cậu.

"Vậy sao vừa rồi lại chạy?"

[Edit-P3] Mau Xuyên: Vai ác lại hắc hóa - LBMĐ (Thế giới 12-15)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ