Buổi tối hôm đó, Pete ở lại nhà Vegas. Lần thứ 2 quay trở lại cảm giác thân thuộc hơn một chút, hít thở cũng thoải mái hơn ban đầu. Dìu cậu vào phòng, Vegas lật đật tìm áo cho cậu thay, giờ mới thấy cái áo sơ mi mà hắn quấn cho cậu từ màu xanh da trời mà giờ đã chuyển sang màu đỏ. Nếu để ý kĩ xém chừng ngửi luôn cả mùi máu
Vegas mở cửa tủ, lật đi lật lại rồi quyết định lấy cái áo phong in chữ "Lover". Hắn quăng cái áo vào mặt cậu "Tắm đi, tôi không thích trong phòng mình lại dính phải máu"
Pete biểu môi, làm như cậu muốn như vậy lắm ấy. Vắt cái áo lên vai, cậu đứng lên tiến vào nhà tắm. Bỗng nhiên, cậu ngã ngang xuống đất làm Vegas tá hoả vội chạy đến tóm lấy Pete
" Ây duuuuu, thiệt ngại quá đau như vậy e rằng tắm không được rồi " cậu bắt đầu diễn, thiệt ra nó cũng đau nhưng đau đến mức liệt mẹ cả hai chân thì không đến chỉ là khi ở dưới ống cống hắn cố tình đùa bỡn cậu thì bây giờ cũng phải nếm lại cảm giác bị cậu đùa bỡn chứ.
Vegas thấy gương mặt này không giống giả bộ, đúng là khôn lanh với cả thế giới nhưng đẩy vào tình thế này ai mà chẳng xiêu lòng Pete nghĩ vậy.
Cuối cùng, hắn đỡ cậu vào phòng tắm, một giây sau đó Pete nở nụ cười quỷ yêu cùng lúc Vegas ngước mặt lên nhìn cậu ta thì thái độ của cậu ấy lại trở về trạng thái méo mó, đau đớn diễn viên hollywood phải gọi Pete bằng cụ.
Pete từ từ mở áo ra, nhưng càng vối thì lại càng đụng vào vết thương, không còn cách nào một tay hắn cởi đồ cho cậu
" Ào ào ào" Vegas bật cho nước ấm chảy ra bồn. Vừa rưới vào lưng Pete, vừa chạm nhẹ vào da thịt trắng nõn của cậu. Nước từ từ lướt ngang qua miệng vết thương, máu đã đông lại rồi bây giờ đang từ từ loãng ra động thành một màu đỏ hồng dưới nền đồng thời Pete rùng mình "Hiccc" một tiếng
"Cậu ráng chịu chút đi" Vegas thấy xót dùm cậu, ngay cả trên vai cũng còn vết xước chưa lành. Hắn tranh thủ kì cọ sơ qua rồi lấy khăn lau khô cho người nhỏ hơn, Pete cảm nhận được một chút dịu dàng từ tên này. Lúc nãy khi đụng chạm vào cơ thể của cậu, bàn tay lúc nào cũng giữ trạng thái nhẹ nhàng hết mức, thoáng chốc khiến lòng cậu chảy một dòng nước ấm, cảm giác an toàn và hạnh phúc tự nhiên trỗi dậy.
Vegas từ từ giúp cậu mặc áo vào, ngay cả nơi tư mật cũng lộ ra nhưng đối với hắn bây giờ, hắn thấy xót xa cho Pete hơn là khát khao ý đồ đó mặc dù con người hắn không phải thích để ý đến cảm nhận của đối phương. Tắm rửa xong xuôi, hắn để Pete nằm lên giường một chút còn hắn sẽ đi nấu ít đồ ăn. Hôm nay quản gia có vẻ không biết cậu sẽ ở lại đây nên đã về gia tộc phụ cả rồi, dù gì đây cũng là nhà bí mật của cậu, ngay cả cha cậu còn không biết mà chỉ có vệ sĩ thân cận nhất của cậu biết thôi.
Vegas sau khi đặt Pete nằm ngay ngắn trên giường, hắn tiện tay vét vài ba lọn tóc mái trên mặt cậu, ánh mắt Pete từ nãy đến giờ chưa rời khỏi Vegas giây phút nào. Ngay khi hứng định quay đi, Pete trở nên bất an...liền nắm chặt lấy tay hắn ta trong tức khắc : "Cậu đi đâu?" Pete hỏi bằng một giọng rất nhẹ nhàng.
Vegas mỉm cười một chút, lần đầu tiên có người cho hắn cảm giác cần hắn như vậy thật sự mà nói Vegas rất vui liền xoa xoa lấy đôi tay trắng trẻo đang nắm chặt mình: "Tôi nấu một ít thức ăn cho em"
BẠN ĐANG ĐỌC
VegasPete | Ai Nói Thật
FanficIntro: Khi nói về mặt trời, người ta trả lời ngay mặt trời mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Nhưng khi hỏi Vegas mặt trời là như thế nào? Hắn liền trả lời đó là Pete. Có lẻ ít ai biết, Pete là một cậu trai đặc biệt, dám nghĩ dám làm, dám...