Đêm hôm đó, một ánh sao sáng nhất đã tắt trên bầu trời.
Người phụ nữ đáng thương đang cố giải thích rằng Vegas đã không có ở đây suốt một khoảng thời gian dài nhưng ông Gun không thèm quan tâm dù cho cô ấy có nói thế nào.
Ông ta bắt đầu thấy phiền, quay qua đạp mạnh vào ngực người phụ nữ kia khiến cả người cô ta ngã nhào ra đất" Nhiều chuyện thật đấy" ông nói rồi bỏ đi vào trong nhà, lật tung mọi ngóc ngách lên sau đó liền đi ra, đứng trước mặt cô ta hỏi:
"Nó chết ở đâu rồi?"
" T...Tôi không biết thưa ngài"
Xem ra hỏi như vậy thì sao con ả biết được, ông liền hỏi câu khác.
" Aishhhhhh, nó đã không đến đây bao lâu rồi?"
" D..Dạ, tầm..tầm một tháng"
Cô ấy càng nói lại càng run rẩy trước sự đe doạ qua giọng điệu của ông, đối với những người nhỏ bé trong xã hội như vậy thì ông Gun lại càng lấn áp họ hơn.
"Vậy tao hỏi mày, trước đến nay nó có dẫn ai đến đây không?"
Bị hỏi như vậy, cô quản gia bắt đầu lục lại trí nhớ thấp kém của mình. Rồi cô ta nói:
" Có có có, dạo trước cậu chủ có dắt một chàng trai trẻ nhìn có vẻ trạc trạc tuổi nhau. Lúc đó tôi nhớ cậu trai đó bị thương máu dính khắp cả người rất nghiêm trọng...." Được một đoạn thì cô ấy dừng lại để nhớ, nhưng ông Gun thì khác, gấp đến mức độ chẳng muốn đợi chờ ai.
" NÓI TIẾP NHANH " ông ta nắm cổ áo nhất lên
" V...Và có lẻ gần đây nhất cậu trai đó tự động đến đây chơi rồi....rồi bọn họ đã không về cho đến nay "
Nghe đến đây, ông hất mạnh người đàn bà đó ra khiến cô ta nằm úp sấp xuống nền đất. Ông đã nhận ra từ lâu, Vegas và Pete đã có điểm bất thường , chỉ là không ngờ rằng mọi chuyện lại đi quá xa. Lúc trước, nó chủ động về nhà là ông đã ngờ ngợ rồi. Lúc nó dắt theo thằng nhãi nào đó bên cạnh, cậu ta còn dìu nó vào trong phòng. Lúc ở thang máy, ông ở phía sau bọn nó nhưng không xuất hiện trước mặt, xem xem nó đang làm cái gì mà tại sao Vegas dám dắt người lạ về nhà.
" Mẹ nó thằng trời đánh này"
Sở dỉ ông lo lắng như vậy là bởi vì nếu để Vegas cứ bên cạnh Pete. Hắn sẽ gặp nguy hiểm dù ít dù nhiều, dù bình thường ông luôn tỏ vẻ không quan tâm nhưng mà nó cũng là con trai của ông, không nói không phải không để ý.
Buổi sáng tại nhà Pete, hôm nay cậu thấy vui trong bụng nên liền làm mấy món để ăn lót dạ. Chỉ là salad và bánh mì sandwich thôi vì Pete chẳng thường xuyên nấu ăn nên không am hiểu cho lắm.
Vegas tắm xong, liền đi ra ngoài. Mái tóc ướt đẫm lại dài dài phủ lấy đôi mắt khiến độ đẹp trai tăng lên gấp mười lần. Hắn ngạc nhiên liền cảm thán vài câu:
" Người yêu anh giỏi nhỉ, biết làm cả mấy thứ này à"
Pete nghe thấy hắn khen đểu nhưng không hề tức giận
"Thế nào, chê hả?"
" Haha, không hề nhé. Người chê là người không biết điều" nháy mắt với cậu một cái, liền kéo ghế ra ngồi bắt đầu thưởng thức bữa ăn.
BẠN ĐANG ĐỌC
VegasPete | Ai Nói Thật
FanfictionIntro: Khi nói về mặt trời, người ta trả lời ngay mặt trời mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Nhưng khi hỏi Vegas mặt trời là như thế nào? Hắn liền trả lời đó là Pete. Có lẻ ít ai biết, Pete là một cậu trai đặc biệt, dám nghĩ dám làm, dám...