Trời sập tối, Pete lang thang trở về gia tộc chính. Bọn vệ sĩ trong thấy, vội vàng gọi điện thoại cho cấp trên. Một lát sau đó, Kinn chạy xuống sảnh trong thấy cậu anh liền thở phào nhẹ nhõm, bên cạnh anh đi cùng là Porsche. Nhìn thấy hai người, cậu mới nhớ lại những gì hắn nói trước kia
"À quên mất, mày bận chiêu đãi thằng Porsche rồi nên làm gì muốn đối tốt với ai nữa ..."
Cậu phát giác được vấn đề nên có chút mất tự nhiên với Porsche, chã là cậu suy nghĩ phận chủ tớ lại yêu thương nhau nhất thời thấy loạn, cậu không thích nghi được thôi.
Sau tất cả mọi chuyện, bây giờ lại chạm mặt nhau sau 2 ngày không liên lạc, cậu thấy có lỗi đôi chút. Đáng lẻ ra câu phải nên quay về sớm nhất có thể chứ không để mọi thứ đi quá xa. Cuối cùng, người lên tiếng phải là cậu thôi.
" Ngại quá, tôi làm cậu chủ lo lắng rồi sao ạ" cậu ngại ngùng nói. Bất giác anh bước nhanh đến gần làm cậu hơi sợ lùi dần về phía sau. Thấy anh đưa tay cao lên, cậu tưởng mình sắp bị ăn tát cậu nhắm cả hai mắt để chuẩn bị hứng chịu hình phạt. Nhưng không phải vậy, anh bỗng ôm cậu như một người chí cốt bên cạnh sau sinh ly tử biệt.
Cậu cảm nhận anh đang lo lắng, cậu cũng vội vàng vỗ vỗ lấy lưng của anh. Từ nãy đến giờ, anh chưa mở miệng nói câu nào
Porsche đứng ở sau, cũng cảm thấy mừng thầm. Cậu nói rồi, còn sống mà.
Ôm một lát rồi, anh mới bỏ cậu ra, mím mím môi rồi nói : "Tốt, tao nhìn không lầm mày. Vệ sĩ của tao, dù còn nửa cái mạng cũng phải quay trở về"
Cậu nghe vậy nở nụ cười như thể mọi chuyện đã qua rồi, nụ cười của sự nhẹ nhõm. Anh nói với cậu: "Đi thôi"
Cậu theo anh và Porsche lên phòng làm việc. Ở đó, không khí vẫn yên lặng, vẫn không ai chịu mở lời câu nào. Có lẻ họ cũng biết, Pete biết mối quan hệ của họ nên có chút dè chừng. Thật ra, không phải cậu sợ hay gì, chỉ là họ yêu nhau nhưng không một ai biết, không một ai hay cả. Như vậy có hạnh phúc không?
" Tao biết mày đang nghĩ gì. Pete, tao xin lỗi vì không nói cho mày biết ngay từ đầu, vì tao nghĩ chuyện như vậy không đáng để cho mày biết. Ngay cả mấy tên khác tao cũng chẳng thèm nói cho ai nghe."
Rồi mọi người lại im lặng để cùng hiểu lời Porsche vừa nói.
" Nếu mày không muốn làm việc cùng Kinn nữa, mày có thể out. Tao nghĩ sẽ có việc khác cho mày làm."
" Còn nếu sự trung thành của mày cao hơn những thành kiến đó....mày sẽ ở lại, đồng hành cùng tao và Kinn"
Pete gục mặt nhìn ấm trà trên bàn, cậu không bao giờ quên lí do tại sao mình đến gia tộc chính. Vì vậy, cậu quyết định không từ bỏ.
" Tao...." Cậu ngước mặt lên nhìn hai người : "Tao ở lại"
Cậu trở về phòng nghỉ ngơi, aishhhhhh lại kết thúc một ngày. Cậu với tay lên đầu giường lấy cái điện thoại mà cậu vừa nhờ Big mua bên ngoài giúp mình.
Lúc nãy.
" Được rồi vậy thì cứ quyết định như thế ". Ngay khi anh định bước ra ngoài, cậu vội mở lời xin đợi chút .
BẠN ĐANG ĐỌC
VegasPete | Ai Nói Thật
FanfictionIntro: Khi nói về mặt trời, người ta trả lời ngay mặt trời mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Nhưng khi hỏi Vegas mặt trời là như thế nào? Hắn liền trả lời đó là Pete. Có lẻ ít ai biết, Pete là một cậu trai đặc biệt, dám nghĩ dám làm, dám...