Đến nửa đêm, cả hai mới trở về phòng. Đi chơi nguyên ngày cũng mệt lã, vừa về đến thì ai cũng tranh thủ tắm rửa rồi nằm một đống lên nệm.
Pete lười biếng, lướt điện thoại một chút. Hình như nhớ cái gì đó, liền nói với Vegas.
"Anh đến đây chưa?"
Hắn cũng nhìn theo địa điểm trong ảnh, vội lắc đầu.
"Để có dịp mình đến anh ha"
Đó là bãi biển đẹp, Vegas nhìn thấy quen nhưng thật ra chưa đến. Nếu cậu đã bảo vậy, thì cứ nghe vậy.
Pete rất thích chổ này, mỗi năm luôn đến vài lần, đến để nhớ một người mà bản thân chưa bao giờ gặp.
Hy vọng lần tới đến đây, sẽ dẫn Vegas theo. Cũng như giới thiệu cho người đó biết.
Đèn phòng tắt đi, chỉ có ánh sáng bên ngoài chen chúc vào nhưng cũng không mạnh mẽ là bao.
Hai đứa ôm nhau ngủ, vì ban ngày vận động nhiều nên tối đến chỉ cần có giường êm nệm ấm là dễ chiềm vào mộng.
Vegas đã tính toán rồi, ở đây thêm vài hôm nữa, sẽ về Thái ngay. Giải quyết công việc rồi đến chuyện lớn.
Cậu chẳng ý kiến gì, bây giờ chẳng ai bên cạnh cậu hết. Cha mất, tập đoàn cũng nên trở về nơi nó thuộc về, cậu từng là một đứa có nhà, có gia đình , vậy mà bây giờ nhìn đi nhìn lại còn mỗi hắn. Nếu Vegas không bên cạnh cậu nữa, cậu mới thực sự là kẻ lang bạc.
Nhắc đến cha, cậu lại muốn khóc. Hy vọng ở cuộc đời khác, cha sẽ sống một đời an nhiên nhất, đừng bị chính đồng tiền và danh vọng ăn mòn đi tam quan của mình.
Được rồi, ngủ thôi. Đã hết một ngày rồi.
7 ngày sau
"Pete à, dậy thôi em. Trễ chuyến bay đó"
Là giọng Vegas, đúng rồi hôm nay phải trở về Thái. Hợp đồng của hắn chất đống như núi. Chả là trước đây, cậu bảo Vegas nên chuyển sang đầu tư cho các tập đoàn lớn, nghĩa là đẩy vốn của mình để thu ra lãi con. Như vậy, sẽ ít phải suy nghĩ cũng ít thiệt hại, nhưng Vegas có ý chí cầu tiến, nghe cậu một phần nhưng cũng làm chuyện chuôi một phần, cũng bí mật trao đổi hàng cấm nhưng tần số ít đi. Nhiều đầu vô như vậy thì mới nuôi cậu nổi.
"Mấy giờ rồi"
"Em còn không nhanh thì trễ mất"
"Em nghe rồi"
Cậu rất lười, ở với cậu càng lâu sẽ biết nhiều tật xấu của cậu. Thứ nhất là siêu lười, thứ hai là siêu lười và thứ ba cũng là siêu lười. Pete rất giỏi, nếu bỏ đói hắn thì hắn sẽ không thể nào nằm yên mà ngủ được còn cậu nha, không ăn không uống vẫn nằm ngủ ngon lành từ sáng đến chiều. Nhiều khi rủ ra ngoài chơi cũng không chịu, chẳng hiểu siêu năng lực nào có thể khiến cậu trở nên như vậy.
"Sao nghe rồi vẫn nằm đừ ra đó, nhanh đi dậy thôi" không thể chấp nhận được, hắn vác cậu đi thay đồ luôn.
Đến sân bay, trời hôm nay nóng kinh khủng. Hắn để cậu ngồi trên vali rồi đẩy luôn, dù sao cũng nhẹ.
BẠN ĐANG ĐỌC
VegasPete | Ai Nói Thật
FanficIntro: Khi nói về mặt trời, người ta trả lời ngay mặt trời mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Nhưng khi hỏi Vegas mặt trời là như thế nào? Hắn liền trả lời đó là Pete. Có lẻ ít ai biết, Pete là một cậu trai đặc biệt, dám nghĩ dám làm, dám...