Xe phóng đi với tốc độ chóng mặt, đúng vậy giờ đây ai còn dám cản đường Vegas thì coi như tự tìm chổ chết rồi. Mấy cái xe bên đường xém bị tông cũng hoảng hốt không thôi, hắn vượt gần 6 cái đèn đỏ để đến nhà gia tộc chính.
Đến trước cửa, mặc cho đám vệ sĩ bảo rằng không được vào nhưng mà Vegas nào có nghe được? Thẳng tay giết chết hết đám nhãi nhép này.
Ông Korn biết chuyện gì đang xảy ra, cũng biết Vegas đang làm loạn như thế nào. Nhưng ông vẫn bình tĩnh, xem xem thằng bé có thể làm gì mình.
Đá thẳng cửa, hắn nhanh chóng bước đến ông ta, súng đặt đúng vào trung tâm của ót. Ông Korn lắc đầu, đứa bé này vẫn thế, bản tính nóng nảy vẫn còn đó.
Vegas vừa cười, không phải là cuời thoả mãn cũng không phải cười vì sự thất bại của bản thân mà là cười ông ta đến giờ phút nãy vẫn còn có tư tưởng hại hắn: "Ông chơi dơ thật đó, cho đến tận bây giờ vẫn giữ ý niệm muốn lật đổ tôi à?"
Ông quay người,đối diện với hắn, mặc cho trước mắt mình vẫn là họng súng đen ngòm: "Còn nghĩ sao vậy Vegas, sao phải lật đổ con? Ngay từ lúc đầu không phải con nên biết ơn ta à. Con nghĩ xem, nếu năm đó cha con không theo ta thì bây giờ con sẽ đứng ở đâu đây?"
Từng câu từng chữ nói ra, đúng là xuyên xỏ. Vegas không giữ nổi bình tĩnh, chửi thẳng ông ta: "Mày nghĩ cái thứ đồng tiền dơ bẩn đó đáng để mày tự hào sao?"
"Haha, xem con kìa. Dơ bẩn sao? Mày không phải sống cũng nhờ vào nó sao?"
"ÔNG" cậu dí sát đầu súng vào ông ta. Chỉ cần một sơ suất thì đừng mong thấy mặt trời ngày mai.
Nhưng đời cũng đâu có đơn giản như vậy, nhất là đang ở địa bàn của ông, dĩ nhiên Vegas biết sau lưng mình tiếng gài đạn cũng âm thầm vang lên, cậu bị kẹp giữa ông Korn và Mark.
"Bỏ súng xuống, mày đi xa rồi đó" ông Mark đe doạ, vì ông đang nhắm thẳng đầu Vegas. Chẳng còn gì phải e dè cả vì hai người không cùng huyết thống, nói thẳng ra chỉ là tình nghĩa còn xót lại mới gọi hai tiếng bác cháu
Vegas hít một hơi thật sâu, hắn lầm thật, dù nóng nảy đến độ nào thì cũng là nhà ông ta, nhà của kẻ thù trong khi hắn đến đây, trên tay chỉ cầm đúng khẩu súng và không vác theo một tên đàn em nào cả.
"Đúng vậy, em bé thì phải biết nghe lời. Nghe lời đi, chú bảo con BỎ SÚNG XUỐNG" trong lúc Vegas không cảnh giác, ông Korn dùng lực nắm tay hắn lật ngược ra sau.
Mẹ kiếp, Vegas không thể vùng dậy được, hắn bị khoá người rồi. Mark hạ cẳng tay, đến gần quan sát gương mặt méo mó của hắn ta, nhịn không được cười phỉ báng, Vegas chúa ghét thái độ này, hắn không vừa gì phun nước miếng vào mặt Mark.
"Mẹ mày thằng điên" không quên dùng đầu gối đá quật cú vào mặt cậu, máu mũi chảy ra, Vegas choáng váng cả mặt mài.
Ông Korn nhìn mấy thằng lính, tụi nó hiểu bay vào giữ chặt lấy hắn, sau đó đạp vào đầu gối để hắn quỳ rạp xuống nền.
"Biết điều ngay từ đầu thì đâu phải chịu đau" Mark nói
Thế nhưng, Vegas cười châm biếm, cười như chế nhạo họ, hắn nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
VegasPete | Ai Nói Thật
FanfictionIntro: Khi nói về mặt trời, người ta trả lời ngay mặt trời mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Nhưng khi hỏi Vegas mặt trời là như thế nào? Hắn liền trả lời đó là Pete. Có lẻ ít ai biết, Pete là một cậu trai đặc biệt, dám nghĩ dám làm, dám...