Chap 17

1.5K 85 0
                                        


Quế Vân Anh cầm đọc qua một lượt, đọc xong thì thở dài:                          

"Nghe thì có vẻ là một kế hoạch hoàn hảo nhưng liệu có thành công hay không?"                        

"Thành công hay không là phải dựa vào hai nhân vật chính. Em không dám chắc sau kế hoạch này họ sẽ yêu nhau nhưng em dám khẳng định một trong hai sẽ có chút rung động."                  

Thế Nam nói chắc như đinh đóng cột, cứ như thể đoán trước được vậy. Vân Anh còn hơi nghi ngờ về kế hoạch này.                          

"Tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ dễ dàng như lời cậu nói." Vân Anh ngồi xuống ghế, ung dung nhấp một ngụm trà.                            

"Thế nên em mới cần chị giúp."                          

"Tôi? Tôi giúp được gì?"                      

"Đến lúc đó em sẽ nói với chị."                         

Thế Nam bỗng dưng nhìn cốc trà trên tay của Vân Anh. Cốc trà đó là cốc trà mà người hầu pha cho anh ta và anh ta cũng đã uống được vài ngụm, giờ Vân Anh lại uống cốc trà đó. Anh ta khẽ mỉm cười, chỉ tay vào cốc trà:                            

"Cốc trà đó em đã uống qua, giờ chị uống lại liệu đó có gọi là gián tiếp hôn nhau không?"
                            
"Cái...cái gì? Gián...gián tiếp hôn nhau?"                          

Quế Vân Anh giật mình, đặt cốc trà xuống bàn còn lấy tay lau miệng.                         

"Haha, dù chị có lau thì cũng không thể phủ nhận chúng ta đã gián tiếp hôn nhau được."                          

"Câm miệng." Quế Vân Anh giận dữ đứng phắt dậy. "Cậu về được rồi, không tiễn."                          

Vừa mới trêu một tí mà cô tiểu thư này đã giận dỗi, đứng phắt dậy rời đi. Thế Nam cầm theo tờ giấy đó rồi ra về. Vân Anh tưởng không quan tâm nhưng khi người ta ra về lại đứng một góc nhìn theo, ai cũng có thể nhận ra cô tiểu thư này đã có chút rung động.                           

...                          

Tập đoàn HT                           

Nhìn thấy Văn Toàn ở dưới sảnh công ty, Mộc Lan đột nhiên chạy đến, giữ lấy tay của cô.                            

"Văn Toàn, nói chuyện chút đi."                           

"Có chuyện gì?"                          

"Chuyện tôi đề cập với cô...cô đã nghĩ chưa?"                          

"Cảm ơn ý tốt của cô. Tôi sẽ liên lạc với bên JS sau."                         

"Nhớ là đừng để họ chờ lâu đó."
                             
Văn Toàn quay người rời đi. Mộc Lan đứng đó, miệng nở một nụ cười mãn nguyện. Ánh mắt của ả nhìn theo cô đầy toan tính.                          

[0309] Anh và Em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ