Y/n

534 55 7
                                        

Túttt...

Cạch!

[Alo?]

[Xin chào. Chào anh Sanzu.]

[...]

[Hẳn anh đã nhận ra tôi, tôi là Y/n đây...]

[Có gì sao?]

[Anh đến đây được chứ?]

[Có gì sao?]

[Anh ấy nhớ anh... anh ấy nói rằn-]

[Xin lỗi, tôi đang bận.]

[Xin anh, được chứ? Anh ấy đang rất tệ, bây giờ anh ấy chẳng còn gì nữa rồi... trừ anh ra.]

[...]

[Làm ơn...]

[Khuya rồi, cô ngủ đi. Tạm biệt.]

Cạch!

Bạn hít một hơi thật sâu nhìn màn hình điện thoại trên tay vừa vụt tắt, thứ ánh sáng trong căn phòng cuối cùng cũng đã biến mất chỉ còn một màu trăng sáng le lói qua từng chiếc rèm cửa mỏng rọi soi căn phòng lớn. Tựa lưng vào thành giường siết chặt chiếc điện thoại, đôi mắt màu nâu hạt dẻ liếc nhìn chàng trai có mái tóc trắng đang nằm cạnh mà lòng đau như ngàn vết dao cứa.

Bạn hiện vẫn còn đang ở độ tuổi đẹp nhất đời người, là một người có vóc dáng cân đối tính cách lại có chút hoà đồng thân thiện nên dù không quá nổi bật trong đám đông bạn vẫn không phải là một kẻ bị bỏ lại.

Bạn gặp Mikey vào một ngày mưa trên đường về nhà sau khi đi thăm mộ mẹ mình, khi ấy gã đang ngồi trước một ngôi mộ nhỏ giữa tiết trời mưa giông thì thầm lẩm bẩm những câu từ vô nghĩa. Bạn xót thương chàng trai lạ nhẹ nhàng che ô cho anh, và cũng kể từ đó chẳng biết từ bao giờ mà anh và bạn dần kết bạn thân với nhau.

Và bạn đã trót thương Mikey.

Thương dại tình khờ, cái thứ tình yêu chớm nở của đời người ở độ tuổi xuân xanh thật đẹp và diệu kỳ biết bao, nó có nước mắt lại có tiếng cười, có hy vọng lại có bi thương, có hạnh phúc lại có khổ đau. Có ghen tuông giận hờn ích kỷ lại có cảm thông thấu hiểu quan tâm. Mọi thứ của bạn khi ấy, cả lý trí lẫn cảm xúc, cả trái tim lẫn linh hồn, mọi thứ bạn đều trao hết cho người con trai ấy.

Còn anh, chỉ vẫn đơn thuần xem bạn là một người bạn.

Không phải bạn cố ý mà cũng chẳng phải là bạn vô tình, ngày hôm ấy bạn đã biết người Mikey thích là Sanzu, biết được người anh ấy yêu là em ấy, bạn biết, biết được nhiều lắm nhưng chỉ tiếc là bạn mê muội, vì cái thứ tình yêu khờ dại của tuổi trẻ bồng bột non nớt, bạn mặc kệ đi tất cả cứ thế bước từng bước vào mồ chôn tình yêu.

Mikey tỏ tình bạn, bạn gật đầu mỉm cười đồng ý dẫu cứ biết rằng người anh ấy yêu là ai, người anh ấy thương là ai nhưng có như vậy thì sao chứ? Người anh ấy chọn là bạn.

[MikeyxSanzu] Tình taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ