sanzu lại khóc, nó bật khóc giữa căn nhà nhỏ đen tối chẳng lấy một tia sáng mỏng manh chiếu rọi, cũng vì lẽ đó mà bầu không khí nơi đây ngày càng cô độc quá đỗi. giọt nước mắt mặn chát cứ thế liên tục rơi trên đôi gò má, những giọt nước mắt cố thay nó nói lên sự đau đớn trong trái tim sớm đã nát vụn.
nó không kêu, cũng chẳng than vãn hay thét gào lên những tiếng kêu vô vọng ngập tràn thống khổ. chỉ đơn giản, nó bật khóc trong tối đìu hiu, trong cái bóng đêm tĩnh mịch.
nó khóc, mặc cho vết thương vô tình ban nãy vẫn còn đang rỉ máu, nó vẫn khóc. cứ như thể nỗi đau vụn vặt ấy sớm chẳng khiến nó để vào lòng. vì vốn, với sanzu chẳng có gì đáng để tâm hơn trái tim cùng linh hồn sớm đã chết đi của nó cả.
môi nó mấp máy, mấp máy, mấp máy những từ khó hiểu. rồi nó lặp lại, lặp lại, lặp lại những từ kỳ lạ. nó nói, tựa như không nói bởi lẽ chẳng ai có thể nghe thấy tiếng nó hay giọng nói khàn khàn nhão nhoẹt của nó. nhưng như thế thì sao chứ, nó vẫn cứ nói, cứ van xin, van xin ông trời thương phận nó đầy đớn đau, hay khóc than oán trách đất trời đã đem nó nhốt vào cái lồng mục ruỗng này.
đời nó, tối đen như mực. đời nó, đêm trăng sáng soi chẳng bận rọi lấy một lần, đời nó, đời nó, đời nó xác xơ, đời nó hiu tàn, đời nó, hết rồi.
cơn lạnh của những đêm cuối mùa đông bao trùm lấy nó, ôm chặt lấy thân thể gầy gò của sanzu. trái với mong muốn của nó. cái ôm nó hằng khát khao, bây giờ quá đỗi lạnh lẽo và tồi tệ. những cơn gió lạnh thoảng khẽ lướt qua đôi mắt đỏ âu nhẹ hôn lên mí mắt nọ, trao lên đấy cái đìu hiu cô tịch. vầng trăng sáng tà mị vốn chẳng thể soi rọi con đường nó đang đi, đơn giản ánh trăng ấy chỉ khiến sanzu lòa mắt bởi sự ấm áp mà nó trao tặng cho thế gian nghiệt ngã này, nhưng lại chẳng trao chút gì cho haruchiyo, một chút cũng chẳng nỡ trao cho em.
thả mình vào bể đêm đen, để bản thân dần chìm vào vực sâu thẳm nhơ nhuốc không lối thoát bởi mớ suy nghĩ tiêu cực khổ đau cứ mãi quẩn quanh trong tâm trí và cuộc đời nó, bế tắc, sanzu chỉ biết giam mình trong cái cùng cực của sự đau thương thống khổ.
bởi lẽ chính nó, chính nó lại chẳng thể giải thoát cho chính mình.
sanzu là một tên tồi tệ.
nó luôn cho rằng bản thân là một người tốt bụng, nó luôn giúp đỡ mọi người xung quanh, vươn tay ra cho những kẻ yếu thế hơn, trong nó, ở tận sâu trong lồng ngực vẫn đập, dòng máu con tim vẫn chảy chính là sự đẹp đẽ diệu kỳ mà ông trời ban phát xuống thế gian này.
nhưng nó đã sai, sanzu haruchiyo đã sai. nó là một tên tồi tệ, là một kẻ ngu ngốc ảo tưởng. nó đã làm rất tốt việc biến bản thân trở thành kẻ tốt bụng, luôn biết cách quan tâm chăm sóc người khác là chỗ dựa vững chắc chẳng thể gục ngã của họ.
nhưng nó, vô tình, biến bản thân thành cái thùng rác chứa đựng sự tiêu cực của người khác.
để rồi, giờ đây, trong sanzu chỉ còn là nỗi đau khổ tiêu cực trào dâng khiến nó chỉ biết tự ôm lấy thân mình vỗ về ủi an.
nó cũng muốn xin ai đó, một lần thôi hãy ở đây nghe nó nói nghe nó tâm sự hay đơn giản là lắng nghe nó. nhưng ôi chao sao mà khó khăn quá thể, bởi trong mắt người ta thì nó có bao giờ phải bận tâm vì chuyện thế gian này bao giờ? bởi lẽ nó cứ mãi ung dung, cứ mãi tự tại, cứ vô tư mỉm cười và cứ lạc quan vui vẻ như thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MikeyxSanzu] Tình ta
Hayran Kurgu[MikeyxSanzu] Tình ta Tác giả: just a little girl Thể loại: boylove, hài hước, tình cảm, ngược, fan fiction, nam có thể mang thai,... Đôi khi tao nghĩ về mày, về tao và về chuyện tình đôi ta. __________________________________ Tổng hợp đôi ba dòng v...
![[MikeyxSanzu] Tình ta](https://img.wattpad.com/cover/301893013-64-k934563.jpg)