Kẹo bông gòn.
—
"Takeo-nii..." Haruchiyo nhỏ bé kêu lên, tay em chỉ vào chiếc kẹo bông trước mặt, ánh mắt có vẻ như đang cầu xin lão, cầu xin Takeomi sẽ mua nó cho mình. Nghe tiếng em gọi, Takeomi đang dắt tay hai đứa đi phía sau nhà Sano cũng quay sang em ngước mắt nhìn về phía mà em trai mình vừa chỉ.
"Há mồm ra." Takeomi ngồi xổm trước mắt đứa em nhỏ của mình, hồi đó thấy nó hay lông nhông với đám Mikey và Baji lâu lâu còn không trông chừng Senju khiến lão khó chịu và tức lắm, nhưng sau cái ngày bị lạc ấy thì Haruchiyo của lão khác hẳn làm lão lo sốt vó.
Hồi đó lúc biết Sanzu đi lạc, Takeomi như ngồi trên đống lửa chạy khắp nơi tìm em nhưng tìm hoài không thấy. Lúc đó Takeomi dường như phát điên lên được, cho đến tận lúc tìm được Sanzu, lão đã có ý định lôi Mikey, Baji và Sanzu ra tẩn ba đứa một trận vì cái tật đi ba về hai nhưng ông Mansaku và Shinichiro cũng như mẹ của Baji đã can ngăn nên lão cũng đành bỏ qua. Gia đình lão khi đó cũng khó khăn, ăn uống còn thiếu lên thiếu xuống, nợ nần không nhiều nhưng cũng không phải trả một hai ngày là xong. Nếu như lúc đó Sanzu bị bắt cóc tống tiền, Takeomi còn có thể chạy vạy van xin khắp nơi kiếm tiền chuộc về nhưng lỡ bị bắt đem bán sang nước ngoài hay bị bắt lấy nội tạng thì làm sao? Lão chẳng thể nào biết được.
Cũng may đã tìm được Sanzu về, cũng định đánh đòn em tội đi chơi mà không cẩn thận để bị lạc làm lão lo đến phát khùng. Nhưng thấy Sanzu cứ cúi đầu không nói gì, im lặng cam chịu và ánh mắt thì trống rỗng mịt mờ khiến lão không đành lòng xuống tay mà chỉ biết la rầy vài câu rồi đút cháo cho ăn.
Sau đó Haruchiyo của lão đã thay đổi hoàn toàn, em ngoan ngoãn hơn, chăm chỉ học tập, thậm chí còn kèm cho Senju học khiến lão mừng muốn khóc. Nhưng cũng có đôi khi, Takeomi muốn thấy một Sanzu nhõng nhẽo, một Sanzu bướng bỉnh đòi quà bánh chứ không phải là một đứa trẻ hiểu chuyện như thế.
Chỉ tiếc là Takeomi sẽ chẳng bao giờ có thể thấy được những điều ấy, bởi lẽ Sanzu bây giờ đã chẳng còn là Haruchiyo của lão nữa.
"Aaa..." Sanzu ngoan ngoãn há miệng cho lão kiểm tra, đến khi Takeomi gật gù hài lòng thì quay sang Senju và cô bé cũng đang há miệng đợi lão kiểm tra đàng hoàng.
"Rồi, đợi tao tí." Lão móc ra từ trong túi ra cái ví đã cũ mèm, Sanzu biết đó là cái ví mà bà đã thêu cho lão. Nó cũ đến nỗi đã bung chỉ, sờn bạc nhưng Takeomi vẫn giữ nó cạnh mình và sử dụng như thể nó còn rất mới, rất tốt và chẳng cần thay.
"Cảm ơn anh. Anh không ăn à?" Nhận lấy cây kẹo bông gòn ngọt ngào từ tay anh trai mình, Sanzu chớp chớp mắt nhìn lão tò mò và Senju cũng lặp lại y hệt hành động của anh ba mình.
"Tao không phải con nít, ăn kẹo làm gì." Lão bĩu môi, trong mắt lão mấy thứ đồ ăn này chẳng tốt tẹo nào. Nhưng vì lâu lâu Sanzu mới muốn ăn quà vặt gì đó nên lão mới đồng ý mua cho.
Em vờ gật gù đã hiểu, liếc mắt sang Senju thấy con bé đang gặm cây kẹo với cặp má căn phồng mà cũng bật cười.
"Ngon quá đi."
"Vậy à?" Nghe em gái mình nói thế, Sanzu cũng nhanh chóng cắn một miếng thật to.
Miếng kẹo bông tức khắc tan ngay trong miệng, để cái vị ngọt ngào bao bọc khắp lưỡi em bám lên cả đôi môi màu hồng mềm mại. Sanzu chẹp chẹp miệng, hai mắt híp lại trông vui vẻ vô cùng. Em ngẩng đầu lên nhìn Takeomi rồi chìa nó về phía lão, đương nhiên lão biết em trai mình đang muốn gì nên Takeomi cũng sẵn lòng cắn một phát thật to.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MikeyxSanzu] Tình ta
Fanfiction[MikeyxSanzu] Tình ta Tác giả: just a little girl Thể loại: boylove, hài hước, tình cảm, ngược, fan fiction, nam có thể mang thai,... Đôi khi tao nghĩ về mày, về tao và về chuyện tình đôi ta. __________________________________ Tổng hợp đôi ba dòng v...
![[MikeyxSanzu] Tình ta](https://img.wattpad.com/cover/301893013-64-k934563.jpg)