Và giờ thì Haruchiyo đã hiểu, đã ngộ ra một điều rằng sau tất cả những điều đã diễn ra, những câu chuyện tình vụn vặt nơi chốn nhỏ thân thương, những tiếng cười nói yêu đương ngọt ngào nơi góc phố cũ ám mùi rêu thoang thoảng nơi đầu mũi quen thuộc, hay những trang nhật ký, những dòng tin nhắn cùng ta nối bước ngày này qua tháng nọ, tất cả mọi thứ chớp mắt một cái chỉ trong một câu nói ngắn ngủi chỉ đơn thuần trong một khắc giây chớp qua đều đã hóa vào hư vô tựa như chưa từng xuất hiện, ngỡ như chưa từng diễn ra.
Và, cứ như mọi thứ ngay từ lúc bắt đầu cả thời gian hay không gian hay cả những con người, nhành hoa tựa mình trên cành cao run rẩy mệt nhoài hướng xuống mặt được. Mọi thứ cứ như thế, thể như chẳng có gì đáng để diễn ra.
Hôm nay, một ngày thu hiu hiu lạnh với những áng mây đen rộng lợp trời che đi cái ánh dương yếu ớt đang cố vươn mình thoát khỏi chúng vượt qua những tầng mây bông dày xám xịt, cố gắng trong những phút giây ít ỏi có thể sưởi ấm mảnh đất Shibuya hoa lệ khiến nơi đây mang một chút dư vị của cái nắng mùa thu. Nhưng cuối cùng lại chẳng thể đành ngậm ngùi rút lui nhường chỗ cho cơn mưa vô tình ngang qua chốn này.
Haruchiyo ngồi trong tiệm café sâu trong con hẻm nhỏ vắng người qua kẻ lại, một nơi yên tĩnh và ấm áp. Quán café gồm hai tầng, có phần cũ kỹ lâu đời dẫu vậy lại khá an toàn chắc chắn, nằm sâu trong hẻm nhỏ ít người qua lại hiếm kẻ biết đến, nên chỉ có vài ba người ngồi trong quán và hầu hết đều là khách quen thân thiết của tiệm.
Hương café đắng hòa cùng mùi hương của những chiếc bánh croissant vừa mới được nướng chính vẫn còn nghi ngút khói thơm một mùi bơ sữa ngọt ngào, cả hai như có như không lại hòa vào nhau cuốn lấy nhau mà tạo nên thứ hương thơm nhè nhẹ dễ chịu tỏa ra khắp căn quán.
Em ngồi đấy, với ly matcha latte ấm cùng dĩa bánh croissant mà chậm rãi thưởng thức một buổi sáng chủ nhật yên ả của mình.
Cầm trên tay là cuốn sách văn học đã cũ với phần giấy hoen ố, Haruchiyo lắng nghe tiếng nhạc mùa thu trong bản Le quattro stagioni, lòng bất giác cảm thấy thật an yên sau bao ưu phiền mệt mỏi bủa vây giăng kín khắp thân này.
Haruchiyo đã có cho mình hai mối tình không mấy trọn vẹn, một là tình đầu năm em mười bảy - độ tuổi ngây ngô đẹp đẽ đời người - cả em và người đều như bao người ngỡ sẽ cùng nắm tay nhau bước hết một đời bão giông đi đến cung đường hạnh phúc ấy vậy mà chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi mọi lời hẹn ước ngọt ngào thuở ban sơ chóng vánh đã kết thúc trong một ngày xuân nắng đẹp dịu êm.
Mối tình thứ hai là khi em học năm ba đại học, trưởng thành rồi nên mọi thứ trong cuộc tình trước chẳng tốt đẹp cũng chẳng thành công thì ở tình này đều đã được bù đắp lại cho nhau. Chỉ tiếc rằng tình đẹp quá, ngọt ngào quá đỗi thì cũng chẳng kéo dài được bao lâu bởi lẽ khi cả hai quá hoàn hảo mối tình này quá vẹn toàn thì sớm muộn cũng sẽ mau chóng trở nên nhàm chán đối với hai kẻ yêu trong cuộc tình chớm nở mau tàn.
Hỏi rằng Haruchiyo có tiếc nuối chi không thì em chỉ biết lắc đầu cười bảo không, vì đã chẳng có gì là tiếc nuối cả. Chấp nhận buông bỏ, không có nước mắt cũng chẳng có đau buồn xót thương thì sẽ chẳng có tiếc nuối hối hận. Chỉ là có đôi khi ngẫm nghĩ lại, Haruchiyo sẽ cảm thấy có chút xót xa cho những điều đã qua, những gì đã trải và những người mà mình đã từng xem là tất cả, là thế giới của mình.

BẠN ĐANG ĐỌC
[MikeyxSanzu] Tình ta
Fanfiction[MikeyxSanzu] Tình ta Tác giả: just a little girl Thể loại: boylove, hài hước, tình cảm, ngược, fan fiction, nam có thể mang thai,... Đôi khi tao nghĩ về mày, về tao và về chuyện tình đôi ta. __________________________________ Tổng hợp đôi ba dòng v...