Chương 35

5.7K 546 25
                                    

"Ủa, Nhan thiếu gia hôm nay sao mang về tới nhiều măng như vậy." Linh Tử tiếp nhận túi đồ ăn kia, ngạc nhiên mà nói, "Nhan thiếu gia thích ăn món này sao?"

Nghe xong lời này Sở Huyền lập tức cười.

Nhan Mộng Sinh nhìn thấy Sở Huyền biểu tình cười như không cười, lông mày của hắn càng sâu hơn, vừa định nói "Ừ" thì dừng lại, xoay lại nói, "Là nó muốn ăn."

Linh Tử kinh ngạc đến ngây người mà đôi mắt đều trợn tròn, "Về sau chị thường nấu cho tiểu Huyền món này nha."

 Sở Huyền bị dao đâm đến cười không nổi: "......"

Hơi hơi quay đầu nhìn lại, Nhan Mộng Sinh cầm máy tính bảng lên bắt đầu xem lớp học trực tuyến của mình, Sở Huyền hít sâu một hơi, "Chị Linh Tử, làm thêm rau cần tây đi, em thích cần tây hơn, từ nay về sau em sẽ ăn một bàn cần tây. . "

Nhan Mộng Sinh chuẩn bị chạm vào tay máy tính bảng, mắt anh dừng trên màn hình.

Sau khi ở chung, Sở Huyền biết Nhan Mộng Sinh chán ghét ăn rau cần, thậm chí còn trộm vwats đi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn nở một nụ cười, "Anh hai cũng siêu thích ăn rau cần đó, xanh mượt, tốt cho sức khỏe."

Nhan Mộng Sinh: "......"

Linh Tử càng là kinh ngạc, cô là mới tới Nhan gia, căn bản không biết sở thích Nhan Mộng Sinh , đồ ăn đều là quản gia yêu cầu mua cái gì cô mới mua cái đó, "Nguyên lai Nhan thiếu gia thích ăn rau cần a, thực phẩm màu xanh lục khỏe mạnh, xác thật hẳn là nên ăn nhiều."

Nhan Mộng Sinh cảm thấy có chút buồn cười, rõ ràng chính hắn cũng không thích ăn rau cần, không chút để ý nói: "Có thể, rau cần bên trong lại thêm chút mù tạc, hương cay xốp giòn, nó càng thích ăn."

Linh Tử giật giật khóe miệng, hai vị tiểu thiếu gia này là có thói quen ăn uống gì đặc biệt sao? Quản gia cũng chưa nói a.

Sở Huyền: Cầu ngươi làm người đi.

Kết quả cơm chiều thật đúng là làm một mâm thêm mù tạc rau cần như vậy, bên trong tản ra mùi vị mù tạc cay, xanh mượt,nằm trên chiếc đĩa sứ trắng chờ được hai vị chủ nhân sủng hạnh.

Nhan Mộng Sinh: "......"

Sở Huyền: "......"

Hai người thức thời đều không có động đến bàn đồ ăn kia, hai món còn lại đều ăn sạch, chỉ có món mù tạc rau cần một ngụm không động tới.

Sau đó hai người còn lịch sự mà ngươi liếc mắt ta một cái cung kính cho nhau đùn đẩy.

"Anh hai, anh mau ăn a, rau cần xanh, vô cùng tốt cho sức khỏe."

"Cảm ơn, em ăn một miếng  trước, anh sao có thể không chú ý tới em được chứ." Nhan Mộng Sinh đôi mắt đều không nháy mắt một chút, gắp thịt cá bên cạnh.

Sở Huyền: "............"

Sở Huyền trừng mắt nhìn liếc mắt sườn mặt Nhan Mộng Sinh, sau đó cũng gắp một khối thịt cá.

Không có biện pháp, ai cũng sợ chết.

Chờ bọn họ ăn xong, Linh Tử bắt đầu thu thập cái bàn, nhìn những món khác đều hết, chỉ có rau cần an an tĩnh tĩnh mà nằm ở trên dĩa, cũng chưa động một chút.

[Edit] Xuyên Thành Túi Khóc Nhỏ Thích Khóc Của Vai Ác_HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ