Người yêu của anh đột ngột biết mất.
Cậu ra đi vào một đêm mưa.
Đây là lần thứ hai Tạ Văn bước vào nơi này, lần trước khi đến đây, anh vẫn là một thanh niên son trẻ, mang tình yêu tràn đầy với em trai nhỏ yêu quý, cất nên lời hứa hẹn sẽ ở cùng cậu cả đời.
Ngay cả khi, đó là một tình yêu chẳng thể nắm lấy tay nhau.
Cánh tường vi tả tơi trên đất đẫm mưa rơi, ngâm mình trong làn nước đọng, ánh dương hôm nay bừng sáng, hạt nước phản chiếu lấy cái ánh vàng rực rỡ kia của tầng dương, khoảng sân nhỏ đầy ắp hương thơm hoa.
Người ấy biến mất chẳng còn đâu nữa, Tạ Văn bước vào căn phòng sơn trắng, trong phòng vẫn còn lưu giữ hơi thở sinh hoạt của chủ nhân nơi đây.
Một quả táo ăn dở trên bệ cửa sổ, hoa quả vừa mua xong chưa kịp đặt vào tủ giữ tươi, hai bộ quần áo bẩn còn trong giỏ, điện thoại di động còn đang sạc trên giường.
Tất cả mọi thứ đều biểu hiện chủ của ngôi nhà không có ý định đi xa.
Căn phòng yên tĩnh đến nghẹn từng hơi thở, Tạ Văn cầm điện thoại vẫn đang sạc kia lên, màn hình khóa là một câu ngắn gọn: "Em sẽ đặt bí mật của mình vào hòm thư trên hàng rào, nếu một ngày nào đó em đột nhiên biến mất, em hi vọng người yêu của em sẽ phát hiện ra tất thảy bí mật của thế giới này."
Hàng rào ngăn cách anh và Hoa Triều đã nở rộ đầy hoa hồng, những cây hoa leo lên bức tường, chỉa ra nào là gay nhọn, chúng nở hoa quanh năm, ngay cả trong cái giá lạnh của mù sương.
Hộp thư màu trắng treo trên hàng rào, Tạ Văn kiễng mũi chân lấy nó ra, trong phong bì là một xấp thư thật dày, tất cả đều có hình vẽ nguệch ngoạc của Hoa Triều để lại.
Trên mỗi tờ giấy đều có một con rối gỗ, sợi tơ rối chằng chịt quấn lấy tứ chi của nó.
Một chồng giấy cuối cùng được xé ra từ một quyển sách, Tạ Văn nhận ra chúng, vì nó nằm trong cuốn sách mà Hoa Triều đã đọc qua, chính là một quyển khoa học viễn tưởng "Thế giới ảo", cốtcốt truyện kể về nhân vật chính sau khi phát hiện thế giới mình đang sống là giả thì lập tức phá hủy tất thảy mọi thứ.
Nếu Tạ Văn không hiểu rõ về Hoa Triều thì sẽ cho đây là một trò đùa, hoặc là suy nghĩ viển vông của một bệnh nhân tâm thần.
Nhưng mười năm ở bên cạnh nhau, Tạ Văn biết Hoa Triều chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, cậu đa tài đa nghệ, vừa có tài hoa lại đa mưu túc trí, hơn nữa còn vô cùng lý trí và bình tĩnh.
Tạ Văn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời xanh biếc, ánh mặt trời sáng chói khiến anh nheo hai mắt lại, trái tim trong lồng ngực dần dần trĩu nặng.
Thế giới này có phải thật hay không?
Người mà anh yêu đã đi về nơi đâu rồi?Anh ngồi lên ghế đu trong sân, châm một điếu thuốc hút, lòng bỗng nhiên trào dâng một ý niệm giết chóc, hủy diệt thế giới, anh thấy cả người mình nóng bừng, bỏng rát, anh sắp phát điên lên mất, trong tận sâu cơ thể dường như có thứ gì đó đang đập tan xiềng xích phủ bụi, từ từ trỗi dậy thức tỉnh.
![](https://img.wattpad.com/cover/315086979-288-k222508.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDITING] TẤT CẢ ĐẠI LÃO ĐỀU ĐÃ BỊ TUI TRA - LỘC DÃ TU TAI
Adventure🥳🤩🥸 Hán Việt: Sở hữu đại lão ngã đô tra quá Tác giả: Lộc Dã Tu Tai Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên nhanh , Song tính , Chủ công , Nhẹ nhàng , Cải trang giả dạng , 1v1 Sau khi "tra" xong, tui...