Từ lúc hội ngộ nhau với Ngân Mặc đến giờ, ngót cũng 2 năm trôi qua rồi, mỗi sớm mở mắt thức dậy, thấy gã đàn ông không danh không phận kia nằm cạnh, tôi bất giác có ác cảm với gương mặt đó.
- Này, bao giờ anh chịu lấy em đậy. Bộ anh muốn để em mất giá hay gì?
Ngân Mặc mơ màng sau giấc ngủ sâu. Hôm qua anh ta chót vận động quá sức nên đến giờ không thể tỉnh nổi, chỉ ậm ừ cho qua. Tôi tức đến xù tóc đầu, chỉ hận đôi chân kia còn quá yếu để một cước đạp anh ta xuống giường.
- Ngoan, chừng nào ngoại em sang tên sổ đỏ mảnh đất phía nam, anh sẽ lấy em!
Bốp!
Lần này thì không có anh yêu hay honey gì nữa, đúng là tên mặt dày vô sỉ. Ngân Mặc biết tôi đang giận đỏ mặt bèn cười khà khà vươn tay ôm tôi vào lòng, vỗ về tôi và nói:
- Anh xếp lịch hôm nay cho chúng ta rồi, cuối tuần này làm đám cưới nhé!
Khoan, cái gì cơ. Cuối tuần cưới?
Cưới để chạy KPI hay gì? Tên này còn không thèm bàn qua với mình mà đã vội tự ý quyết định. Đáng chết thật.
Tiết trời vào một buổi chiều hè tương đối mát mẻ và mang đậm hương vị ngòn ngọt của hương hoa và trái cây. Thủy Linh vội vàng đặt bó hoa cô dâu vào trong xe một cách cẩn thận và lên ga lao vụt ra phía biển. Tiệm hoa thiên đường của cô hôm nay có một đơn vô cùng đặc biệt, nó đặc biệt ở chỗ, đây là đơn đầu tiên sau gần một tháng mở tiệm, nên cô hết sức cẩn thận làm từng chút một, chỉ cần có đơn là có tia hi vọng sống.
Rất nhanh, Thủy Linh đã tới bữa tiệc bên bờ biển. Cô được chỉ vào một tòa biệt thự gần đó để đưa hoa. Bữa tiệc này tuy to nhưng ít người hơn cô tưởng tượng. Hay là chưa đến giờ thành thân nhỉ?
Trong lúc còn mơ màng, Thủy Linh không để ý có người đang đi tới, vô tình đụng trúng họ khiến hoa cưới trong tay cô thiếu chút nữa đi cả bó. Ngay khi cô ngước lên muốn xin lỗi, thì vô tình đụng trúng ánh mắt chết người kia, thật khiến người ta muốn ớn lạnh mà. Cô mau chóng xin lỗi sau đó chạy biến không thấy tăm hơi đâu.- Đậu Đậu, con thấy ba con ngầu không?
Đậu Đậu im lặng không nói gì, con bé ngoảnh mặt ra chỗ khác, thầm nghĩ:
"Ba dọa người ta té đái ra, còn hỏi ngầu không à?"
Hoa cưới vừa trao tay cô dâu xinh đẹp, Thủy Linh vội xuýt xoa trong lòng:
- Đúng là hơn cả đại minh tinh!
Cô dâu khá thân thiện, còn mời Thủy Linh ở lại dự đám cưới, nhưng cô đã nhanh chóng từ chối, vì khi nãy, nghĩ tới mặt gã kia thôi đã sợ mất mật.
Thủy Linh nhìn sợi dây chuyền cô dâu đeo, chợt cảm thán, tại sao nó lại đẹp như vậy, lát sau cô thấy mác bên cạnh giá tới hàng triệu đô thì biết rằng, đám cưới này không hề đơn giản chút nào .
Tiếng sóng biển rì rào vỗ vào bờ, trước tiếng vỗ tay của của khách mời, có hai bé con một trai một gái tay xách giỏ đựng cánh hoa tiến vào lễ đường. Đắt giá nhất của tiệc cưới này chính là 9999 đóa hồng trắng kết thành hành lang trắng dọc từ cổng vào đến sát bờ biển. Ngày hôm nay vô cùng đặc biệt, đặc biệt ở chỗ, triều cường không dâng cao như mọi khi, sóng chỉ đánh tới mép bục cưới, nơi mục sư đang đứng là dừng, tung bọt trắng xóa khiến cảnh tượng chợt như trong mơ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Ficção GeralNăm tôi lên lớp 1, gia đình tôi xảy ra biến cố. Ba tôi đưa về một cậu nhóc 8 tuổi: - Tiểu Dực là con trai ta. Hi vọng mọi người đón nhận nó. 9 năm trời tôi coi đó là anh trai ruột của mình. Cho đến một năm sau, một năm tôi oằn mình trong đau đớn giữ...