Chương 5: Hổ lăn lộn

309 48 4
                                    

Ký chủ ngủ là có thể thăng cấp là điều mà hệ thống trước đó không có ngờ đến, bởi vậy đối mặt với câu hỏi đúng lý hợp tình của Giang Mạch, nhất thời thế nhưng không nói nên lời. Cuối cùng dưới sự tận tình khuyên bảo rồi lại khuyên bảo của nó, Tiểu Bạch Hổ trở mình, quyết định ngủ tại chỗ thêm hai ngày nữa.

Hệ thống buồn nản, quang đoàn bay vòng quanh Giang Mạch hai vòng, cuối cùng sâu kín nói một câu ở bên tai nàng: "Ký chủ, người không đói bụng sao?"

Thiên tính của thú con, ngoại trừ ngủ chính là ăn. 

Tiểu Bạch Hổ mới sinh được ba ngày, nếu không ngoài suy đoán thì nó còn chưa ăn gì hết, dạ dày đều là mới tinh mới tinh. Nếu không phải ba ngày trước Giang Mạch thăng lên một cấp, miễn cưỡng điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, cộng thêm ưu thế của chủng tộc thần thú, thời gian ba ngày này cũng đủ để nàng chết đói. Có điều, mặc dù không chết đói, cũng không có nghĩa Tiểu Bạch Hổ mới sinh ba ngày sẽ không đói bụng.

Quả nhiên, ngay sau khi hệ thống dứt lời, một loạt tiếng bụng kêu "ọc ọc" từ trong bụng Giang Mạch truyền ra. Nàng ấn một cái vuốt hổ lên bụng, mắt hổ tròn xoe trừng hệ thống, có chút thẹn quá thành giận.

Hệ thống không hề hay biết điều này, nhìn giá trị đói khát của ký chủ hiện lên trên giao diện dữ liệu, dẫn dắt từng bước: "Ký chủ, người đói bụng sao? Đói bụng nên ăn cái gì, còn nhỏ không nên để bản thân thiệt thòi, nếu không sẽ không thể lớn."

Nháy mắt tiếp theo, có một tiếng gió vang lên, quang đoàn khoe khoang lại bị một cái móng vuốt đánh bay.

Hệ thống bám riết không tha lại bay trở về, nhảy nhót lung tung lắc lư trước mắt Giang Mạch: "Ký chủ ký chủ, đi nào, chúng ta đi tìm đồ ăn."

Giang Mạch thu hồi móng vuốt, trở mình, quay cái ót về phía hệ thống: "Không đi. Với trình độ cọng bún có sức chiến đấu bằng 5 này của ta, ngay cả con thỏ cũng bắt không được, ngươi muốn ta đi ăn cái gì? Ăn đất sao?"

Hệ thống nghe vậy, quang đoàn ngưng quơ quơ trong không trung, bỗng nhiên phát hiện dữ liệu chiến lực 5 trên giao diện có lẽ thật sự đả kích ký chủ. Nhưng nó miệng lưỡi vụng về, hoàn toàn không biết nên nói an ủi như thế nào, lúc trước còn thẳng thừng không kiêng dè nói ra sự thật thảm thiết rằng ký chủ có thể bị linh thỏ một chân đá chết... Tội lỗi quá tội lỗi, đều do nó quá thành thật, có cái gì nói cái đó.

Yên lặng tự kiểm điểm trong một giây đồng hồ, hệ thống lại khôi phục sức sống rồi vòng đến trước mặt Giang Mạch: "Không có vấn đề ký chủ, tuy rằng người ngay cả con linh thỏ cũng không bắt được, nhưng phụ cận có mọc linh quả, hệ thống có thể giúp người rà quét miễn phí."

Hừ, để cho hổ ăn trái cây, đây là việc làm của người sao?!

Tiểu Bạch Hổ hoàn toàn không có hứng thú, hổ trảo lật lại, lại lần nữa trở mình —— Cảm giác thăng cấp nàng đã lĩnh hội rồi, đó là trạng thái mọi phương diện của thân thể tăng lên, ngay cả cảm giác đói khát cũng sẽ bị tiêu trừ. Thay vì cố sức đi tìm trái cây gặm, không bằng ngủ thêm hai ngày chờ thăng cấp. Ít nhất sau khi thăng cấp chiến lực của nàng ít nhiều gì sẽ thêm điểm, nói không chừng có thể bắt được linh thỏ?

[BHTT - EDIT] Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn - Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ