Chương 7: Thuốc dán da hổ

342 46 6
                                    

Dựa theo tính toán của Giang Mạch, nàng trước dùng đầu dụi vào tay Vân Thanh Việt, tung một chút đáng yêu nho nhỏ, chờ đến sau khi Vân Thanh Việt nhìn thấy nàng thân cận, lại nằm sấp xuống để nàng sờ sờ lông của mình, chờ đến cuối cùng lại đi một chuyến đến trước gót chân của nàng, sạn phân quan này hơn phân nửa đã nằm trong tay... Rốt cuộc ai có thể làm lơ một con mèo con nằm ăn vạ chứ?

Nhưng mà Tiểu Bạch Hổ hoàn toàn không ngờ được chính là mọi chuyện ngay từ bước đầu tiên đã xảy ra vấn đề.

Vân Thanh Việt nhìn thấy "tiểu linh miêu" thân cận mình không những không có vui sướng duỗi tay vuốt ve, ngược lại giống như đã bị làm cho khiếp sợ, theo bản năng liền đứng dậy lùi về sau một bước, trực tiếp để lại mèo con nhiệt tình ở nơi đó.

Nàng nhìn thấy được, con "tiểu linh miêu" hiểu tiếng người này ngây người, một đôi mắt mèo tròn xoe tràn đầy mờ mịt cùng vô tội.

Ở bí cảnh gặp được một con linh thú thân cận như vậy không dễ dàng, nhưng Vân Thanh Việt vẫn là chuẩn bị rời đi, thậm chí đúng thật là bởi vì "tiểu linh miêu" này chịu thân cận nàng, nàng mới càng phải rời khỏi —— Kỳ thật nàng rất thích những tiểu linh thú lông xù xù, nhưng từ nhỏ cho đến lớn, nàng nuôi con gì chết con đó. Trong đó bao gồm hai con Linh Hổ, ba con Linh Khuyển, một con Báo Vân Hỏa và một đàn Linh Miêu.

Những con linh thú đó, mặc dù cấp bậc cũng không coi là cao, nhưng cũng da dày thịt béo không phải phàm thú có thể so sánh. Nhưng mà những linh thú đó rơi vào trong tay Vân Thanh Việt, lại không có một con nào có thể sống sót qua trăng tròn, ngắn nhất thậm chí không sống được một ngày. 

Mặc dù nàng chăm sóc cẩn thận, nhưng càng cẩn thận, những con thú nhỏ đó trái lại sẽ chết càng nhanh hơn. 

Nàng không biết là do nguyên nhân gì, nhưng từ lúc sáu tuổi, nàng chính là người mà Linh Thú Viên trong tông môn cự tuyệt lui tới. Ngay cả những tiên hạc chở đệ tử bay tới bay lui trong tông môn nhìn thấy nàng cũng sẽ vỗ cánh bay đi đường vòng. Thế cho nên nàng đường đường là thủ đồ [1] của Minh Hà Phong nhưng ngay cả ra cửa cũng trở thành vấn đề, cho đến khi nàng Trúc Cơ học được ngự kiếm, mới có thể chân thật tự do đi ra ngoài ở trong tông môn. 

[1] Thủ đồ: Đệ tử đứng đầu

Bây giờ vật đổi sao dời, những quá khứ đó ngoại trừ đương sự là Vân Thanh Việt ra, đã không có mấy người còn nhớ rõ.

Bây giờ mọi người chỉ nhớ rõ đại sư tỷ của Minh Hà Phong thiên tư trác tuyệt, mười ba tuổi Trúc Cơ, hai mươi tuổi kết thành Kim Đan, trở thành người đầu tiên trong thế hệ. Là nàng trừ ma vệ đạo, dung sắc vô song, tuổi còn trẻ đã có mỹ danh Thanh Việt tiên tử...

Vân Thanh Việt trở thành hình mẫu được các sư đệ và sư muội hướng tới.

Ở trong lòng các sư đệ, sư muội, nàng là đại sư tỷ cao cao tại thượng, nghiêm nghị không thể xâm phạm. Hơn nữa nàng tu kiếm đạo tính tình lạnh lùng, thói quen độc lai độc vãng, đã không có ai liên hệ nàng với linh sủng lại với nhau nữa.

Nhưng chỉ có bản thân nàng còn nhớ rõ thể chất đặc thù nuôi gì chết đó của mình, hơn nữa vẫn luôn canh cánh trong lòng. 

[BHTT - EDIT] Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn - Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ