Chương 30: Xem náo nhiệt

204 25 0
                                    

Ba người Vân Thanh Việt đều không phải người có tính tình dông dài, vả lại việc tiếp đón khách nhân hai tông cũng không phải chuyện mới mẻ gì, bởi vậy ba người cũng không có trì hoãn quá nhiều thời gian, đã thương nghị thỏa đáng chính sự.

Thấy chính sự đã nói xong, Tô Hạo nói: "Đã như vậy, chúng ta trước tiên dừng chân ở Nghênh Tiên Lâu này. Bây giờ còn có một hai ngày người của hai tông sẽ tới, chúng ta cũng không phải thường xuyên rảnh rỗi đến thành Huyền Thanh này, nếu sư đệ và sư muội đã có sắp xếp, cũng có thể tự đi. Nếu như trong thời gian đó có gì thay đổi, chỉ cần truyền âm liên lạc là được."

Lời này vừa dứt, Vân Thanh Việt và Bắc Lạc còn chưa nói chuyện, Tiểu Bạch Hổ ở một bên đã gặm xong thịt khô liền dựng thẳng lỗ tai lên —— Nàng còn chưa có quên trước đó Vân Thanh Việt nói muốn mang đi nàng dạo quanh khắp thành, vừa  nghe thấy lời này đương nhiên tỉnh táo tinh thần.

Tiểu Bạch Hổ nhảy xuống đất, kêu một tiếng "Grào", còn vẫy tay với Vân Thanh Việt: "Hội nghị xong rồi, chúng ta đi thôi."

Động tác này tỏ ý quá rõ ràng, Vân Thanh Việt đương nhiên xem hiểu, trong mắt có chút bất đắc dĩ. Cũng may Tô Hạo và Bắc Lạc cũng không có khả năng đi so đo với Giam Binh, huống chi đây còn là một con thú con, vì thế Tô Hạo nói: "Giam Binh đã có việc, Vân sư muội cứ đi trước đi."

Mà khác với sự chu đáo của Tô Hạo, Bắc Lại lại mang theo hai phần trêu ghẹo: "Ôi, Giam Binh đây là vội vã đi ra ngoài sao? Thật khéo, ta quen thuộc thành Huyền Thanh này nhất, nếu không ta cũng đi cùng, có thể cùng sư muội dẫn đường cho Giam Binh."

Tiểu Bạch Hổ nghe vậy nhìn cũng chưa thèm nhìn hắn một cái, ghét bỏ cùng làm lơ bộc lộ ra ngoài.

Vân Thanh Việt thấy thế bật cười, trong lòng kỳ thật cũng có ấm áp chảy qua —— Từ trước đến nay nàng không được linh thú yêu thích, đây là lần đầu tiên được thiên vị như vậy. Tuy rằng biểu hiện của Tiểu Bạch Hổ như vậy có chút đắc tội với người khác, nhưng được thiên vị luôn là lòng sinh vui mừng, không đành lòng trách móc nặng nề. Mà dựa theo tính tình của nàng, cũng không thể yêu cầu Tiểu Bạch Hổ như thế nào, càng không có tư cách giáo huấn đối phương.

Nếu đã vậy, Vân Thanh Việt cũng không nói nhiều, tiến lên bế Tiểu Bạch Hổ lên nói với hai người: "Nhị vị sư huynh, ta đi trước."

Bắc Lạc vốn chỉ là nói đùa với Tiểu Bạch Hổ, bị ghét bỏ cũng không có tức giận, mỉm cười xua tay từ biệt với các nàng. Ngược lại là Tô Hạo, hắn nhìn Vân Thanh Việt đi đâu cũng ôm Giam Binh, muốn nói rồi lại thôi một hồi, rốt cuộc cũng không nói ra lời khuyên can.

Đó là thần thú, còn là Bạch Hổ được mệnh danh là Chiến Thần, làm sao ở chỗ Vân Thanh Việt lại nuôi giống như là nuôi linh miêu? Nếu cứ tiếp tục như vậy, nuôi thành thói quen... Thôi, có lẽ là do Giam Binh còn nhỏ, không nên trách móc nặng nề quá nhiều. Dù sao vẫn còn chưởng môn và Chấp Minh Thần Quân, cũng không có khả năng nhìn Giam Binh bị nuôi phế.

Cuối cùng hai người chỉ nhìn theo Vân Thanh Việt ôm Giam Binh rời đi.

Ra khỏi Nghênh Tiên Lâu, bên ngoài là phố xá náo nhiệt, nhưng mà vừa ra đến trước cửa Vân Thanh Việt đã đột nhiên hỏi: "Thịt khô ở đây rất ngon? Nếu ngươi thích, lại mua một chút mang đi cũng không sao."

[BHTT - EDIT] Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn - Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ