Thật ra Khúc Duyệt sợ, không thể không sợ, lão tổ Đường gia có thể nhảy ra khỏi thế giới ma chủng và dò xét bản chất của thế giới này, rất có thể ông ta đã hợp đạo thành công. Cho dù chỉ hợp đạo được nửa bước, cũng đã giống như cha nàng trước khi bế quan, đạt đến mức cao nhất của cảnh giới Độ Kiếp.
Theo phân loại tu vi của thế giới này, từ cấp một đến cấp chín đều xếp dưới cảnh giới Độ Kiếp. Trên cấp chín là Độ Kiếp và Hợp Đạo, nhưng sự khác biệt giữa hai cảnh giới này lại không rõ ràng, thêm vào đó cảnh giới Hợp Đạo lại vô cùng hiếm, ít nhất Khúc Duyệt chưa từng được thấy.
Tu vi hiện giờ của Vi Tam Tuyệt đang ở hàng đỉnh cấp chín, không biết giáo chủ Thiên Ma giáo Trảm Không có tiến bộ nào không, nếu hắn vẫn ở hàng đỉnh cấp chín như Vi Tam Tuyệt thì lão tổ Đường gia kia chính là người mạnh nhất trong thế giới ma chủng này.
Mạng nhỏ này của Khúc Duyệt không đủ cho một lóng ngón tay của lão chọc, cho dù là cha nàng cũng không nắm chắc sẽ toàn thắng. Tuy nhiên, đại lão ở cảnh giới Độ Kiếp trong chính đạo sẽ không tùy tiện ra tay giết người, Khúc Duyệt cũng không phải đang đi khiêu khích lão.
Quân Chấp lại hỏi: "Tiên sinh có nói với Nguyên Hóa Nhất không?"
Khúc Duyệt lắc đầu: "Nghĩ kỹ thì lúc này nói cho huynh ấy biết cũng không có ý nghĩa gì. Hơn hai trăm năm nay huynh ấy không phát hiện điều kỳ lạ nào, nếu ta mạo muội nói ra, huynh ấy sẽ không tin, ngược lại dễ dàng đảo loạn tình hình khiến chúng ta càng thêm bị động."
Quân Chấp tán đồng nói: "Ta cũng không nhìn thấy điều dị thường nào."
Khúc Duyệt nhớ đến một việc: "Quân tiền bối, kẻ lúc trước dùng mưu hại ngài trọng thương chưa chắc là Tam Ca của ta."
Quân Chấp im lặng, thầm cân nhắc trong lòng.
— —
Ba ngày sau, tuyết giao đưa bọn họ đến một sa mạc mênh mông, hoang tàn vắng vẻ, không một ngọn cỏ.
Đi xuyên qua sa mạc liền tiến vào một vùng núi.
Những đỉnh núi nơi đây vô cùng kỳ lạ, không trải dài liên tiếp không dứt mà trông giống như những thanh kiếm cắm vào lòng đất, cao ngất và thẳng đứng. Bên trên mây đen cuồn cuộn, giữa những vách núi kề nhau là khe vực tối tăm không thấy đáy.
"Nơi này gọi là Vạn Nhận Sơn." Giao long cuộn mình trong mây đen, Quân Chấp giới thiệu, "Lão tổ Đường gia bế quan trên núi. Nơi ông ta bế quan là bí mật, nhưng trong lúc vô tình ta đã cảm ứng được. Khi những người tu vi cực cao dẫn động linh khí của trời đất, ta thỉnh thoảng có thể cảm ứng được họ, nhưng chỉ trong nháy mắt mà thôi."
Khúc Duyệt kinh ngạc: "Nghe như ngài thật giống Thiên Đạo."
Quân Chấp chắp tay sau lưng, quay lưng với Khúc Duyệt ngẩng đầu nhìn: "Đáng tiếc trên đỉnh đầu chúng ta không phải thiên."
"Thật ra "thiên" kia rốt cuộc là gì, đâu ai biết được." Khúc Duyệt ôm tỳ bà, cũng nhìn lên, "Nếu có thể dễ dàng hiểu thấu, chẳng phải đại lão Hợp Đạo chạy đầy đất sao?"
Quân Chấp hơi giật mình, mím môi cười: "Tiên sinh nói đúng."
Khúc Duyệt lại nhìn xuống: "Vạn Nhận Sơn có ít nhất trăm đỉnh núi, ngài có thể cảm ứng lão tổ Đường gia ở đỉnh núi nào được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT HOÀN] THẦN KHÚC - Kiều Gia Tiểu Kiều
FantasíaTác giả: Kiều Gia Tiểu Kiều Convert: Kỷ Kỷ (wikidich) Editor: Vy Miu Thể loại: Cổ đại , HE , Điều tra phá án, Tiên hiệp , Huyền huyễn, Đa thế giới, Ngọt sủng, Linh dị thần quái , 1v1, Kim bài đề cử 🥇 , Ngân bài đề cử 🥈 , Kim Bảng 🏆 --- --- Văn...