Bài hát vừa chấm dứt, các điểu vương lập tức buông tay nhau ra, ghê tởm đến phát nôn, song vẫn cung kính phủ phục trên mặt đất hô: "Ngô hoàng đồng đức cùng thiên địa!"
Huyễn Ba: "Hôm nay lại hát sai một điệu nữa đấy. Ai... các ngươi đều là chim chóc mấy trăm tuổi cả rồi, trí nhớ lại kém xa cua rùa mấy chục tuổi."
Hắn chỉ dạy vài lần cua rùa đã thuộc ngay, bài hát này ước chừng phải dạy cho đám chim ngốc này đến mấy chục lần.
Chúng điểu vương mặt mày trắng bệch, bị Huyễn Ba lăn lộn đến chẳng còn nửa phần nóng nảy: "Ngô hoàng bớt giận!"
Huyễn Ba xua xua tay, biểu lộ vẻ mặt cực kỳ thất vọng với bọn họ: "Đi đi, đi đi, trở về luyện tập nhiều hơn để đừng sai tiếp ở lễ triều bái lần sau."
"Ngô hoàng đồng đức cùng thiên địa!" Điểu vương các tộc như được đại xá, bò dậy từ mặt đất, cấp tốc bay nhanh rời khỏi Thái Dương Bảo.
Bọn họ không cho rằng Điêu Hoàng khác trước, chỉ nghĩ Điêu Hoàng biết họ sinh dị tâm nên cố ý tra tấn họ. Thủ đoạn này thật quá lợi hại. Cao, thật sự cao! So với treo cả bọn lên đánh càng đáng sợ hơn.
Thế cho nên, khi vừa ra khỏi đại môn Thái Dương Bảo, cả đám điểu vương đổ lỗi cho nhau.
"Lúc nãy là Ưng Vương ngươi hát sai, làm bọn ta hát sai theo!"
"Tại tên Hạc Vương chân dài kia kìa, lúc đá chân hắn đá trúng ta!"
--- ---
Bạch Vũ vương và Hắc Vũ vương sáng sớm đã đến đây chờ xem kết quả.
Điểu vương các tộc vừa ra đến lập tức giận dữ nhìn Hắc Vũ vương: "Không phải ngươi nói Điêu Hoàng có dấu hiệu phản tổ, lễ triều bái chắc chắn xảy ra đại loạn sao?"
Hắc Vũ vương xấu hổ cười hắc hắc: "Là mấy điểu vương kia nói, nào phải ta!"
Bạch Vũ vương cười lạnh: "Ta biết ngay mà, ngươi làm việc có bao giờ đáng tin."
Hừ, ngươi mới là người không đáng tin cậy nhất trong toàn bộ vũ nhân tộc đấy! Hắc Vũ vương chửi thầm trong bụng, nhưng lần này tin tình báo của hắn sai, đành ngượng ngùng ngậm miệng.
--- ---
"Tiểu Điêu Nhi à, ta giúp ngươi rồi, dựa theo giao ước, giày này coi như phần thưởng cho ta nhé."
Sau khi người hầu lui ra ngoài hết, Khúc Duyệt từ sau điện đi ra, Huyễn Ba bước xuống từ hoàng toạ, vừa chỉ chỉ trên giày vừa nói.
Điêu Hoàng đậu trên vai Khúc Duyệt gật đầu: "Có thể, nhưng xin nhớ cho, đừng tùy tiện sử dụng ở Thập Cửu Châu."
"Yên tâm!" Đối với giày, Huyễn Ba thường xuyên có mới nới cũ, chỉ mang một thời gian rồi xếp xó, giữ gìn chẳng qua vì sưu tập mà thôi.
"Chủ nhân!" Húc Quang bước vội vã vào đại điện, dáng vẻ như lửa cháy đến mông.
Tiêu rồi! Khúc Duyệt nghĩ thầm có lẽ tin tức về bộ sách kia đã truyền đến.
Điêu Hoàng trách cứ: "Húc Quang, hoang mang rối loạn như vậy, phong thái ở đâu?"
Húc Quang lập tức dừng bước, bình tĩnh lại, điềm tĩnh bước lên, lấy bảy quyển sách trong vòng trữ vật ra trình lên: "Vừa mới thu được, hiện giờ bên ngoài truyền náo nhiệt..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT HOÀN] THẦN KHÚC - Kiều Gia Tiểu Kiều
FantasiaTác giả: Kiều Gia Tiểu Kiều Convert: Kỷ Kỷ (wikidich) Editor: Vy Miu Thể loại: Cổ đại , HE , Điều tra phá án, Tiên hiệp , Huyền huyễn, Đa thế giới, Ngọt sủng, Linh dị thần quái , 1v1, Kim bài đề cử 🥇 , Ngân bài đề cử 🥈 , Kim Bảng 🏆 --- --- Văn...