Lâm Tri bị đưa đi nhốt vào phòng tối, chẳng qua dù gọi đây là "phòng tối" nhưng cũng không phải phòng tối thật, đây vốn là gian nhà chuyên môn canh giữ những đàn bà con gái có hành vi quá phận, mất hết danh tiết.
Sắc thái nơi này trầm trọng mà áp lực, lấy màu đen và màu đỏ làm chủ đạo, trên vách tường đã có vài nơi bong tróc lớp sơn lộ phần vôi trắng bên trong, chẳng qua cây cột chính nằm ở trung ương ngược lại đỏ đến dọa người, dường như đã được tắm hàng lít máu suốt bao năm qua.
Lâm Tri ngẩng đầu, liếc mắt xem xét cẩn thận từng ly từng tí.
Người phụ nữ dẫn cậu đến nở nụ cười lạnh với vẻ mặt vô tình, giọng nói thì vừa chói tai vừa khó nghe, "Phu nhân xin cẩn thận một chút đấy, cây cột kia... đã đâm chết rất nhiều nữ nhân không biết quy củ trên đó rồi nên mới có thể nhuộm thành thứ màu đỏ tươi đẹp thế này, nơi đây không giống trong nhà phu nhân, chung quy vẫn phải học được chút quy củ..."
Cô ả nói xong thì câm mồm không lên tiếng nữa, người phụ nữ này lớn lên trông thật dọa người, trên mặt lúc nào cũng trét thứ phấn trắng bệch như bột mì vậy, môi thì hết lần này đến lần khác lại cứ là một màu đỏ tươi hệt như mới uống máu xong, sắc mặt cứng đờ không giống người thật, trái lại khá giống con cương thi già bị nhốt rất nhiều năm, trong mắt toàn là vẻ u oán lẫn độc ác.
Lâm Tri cúi đầu không dám cùng ả ta đối mắt nữa, suốt cả đường đi đến đây không thấy được bao người, sân viện này vừa trống trải vừa lớn, cố tình sao cứ có cảm giác kiềm nén lạ thường, dường như đây chính là ngục giam khổng lồ hung hăng trói chặt tất cả nữ tử trong đấy, đến khi bọn họ đều biến thành dáng vẻ cứng đờ, ánh mắt trống rỗng mới thôi.
Cô ả đó dẫn cậu tiến vào một căn phòng nhỏ hẹp, xong liền quay lưng đi. Lâm Tri đánh giá xung quanh một hồi, căn phòng này vô cùng chật hẹp, ấy thế mà còn không có cửa sổ, cửa chính chắc hẳn là đã bị khóa chặt rồi, phỏng chừng sợ cậu chạy trốn, trong căn phòng này toàn là sách, cậu tiện tay lấy một quyển sách, không ngờ lại là "Nữ Giới", lấy thêm vài quyển nữa thì ngoài ra còn có những vụ án các cô gái thất tiết của nhiều năm trước, đại khái là muốn cảnh tỉnh hậu nhân.
Trong ngực Lâm Tri nghẹn một cục tức, tiếp sau đây ắt hẳn cậu sẽ phải ở nơi này một đoạn thời gian, dù sao cũng nhàn rỗi không có gì làm, bèn mở mấy vụ án này ra xem thử.
Những vụ án này đã ghi chép lại rất nhiều chuyện bất bình của các cô gái, có cao quý có nghèo hèn, sau khi phải chịu những cợt nhả của người đời, đều không ngoại lệ bị người ngoài xỉa xói xem thường và ngược đãi.
Có một cô gái trong số này có tên là Thẩm Bạch Hương là được kể khá là chi tiết, cha mẹ trong nhà vốn là quan nhỏ địa phương, cách đối nhân xử thế càng là kẻ có tri thức hiểu biết lễ nghĩa, tài mạo song toàn, đáng tiếc là dung mạo diễm lệ quyến rũ và xinh đẹp quá mức, bao giờ cũng phải chịu cảnh láng giềng nói bừa nói bãi, khắp nơi đều truyền tai nhau nói cô có hành vi không đứng đắn, vì thế luôn làm phụ mẫu không vui.
Cũng may cô ấy có một thanh mai trúc mã, là một người đọc sách phóng khoáng, cũng không để ý đến mấy lời vớ vẩn ấy, hứa hẹn rằng sau khi đỗ cao trung trạng nguyên sẽ đến cưới cô ấy, hai bên gia đình cũng đã đồng ý cả rồi.
![](https://img.wattpad.com/cover/328249949-288-k283195.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM-Vô Hạn Lưu] Thẳng Nam Cầu Chịch Vượt Ải Trong Trò Chơi Kinh Dị
AksiyonTên truyện: Thẳng Nam Cầu Chịch Vượt Ải Trong Trò Chơi Kinh Dị Tác giả: 茕茕白兔 Quỳnh Quỳnh Bạch Thố Thể loại: nam nam, hiện đại, vô hạn lưu, mỹ nhân thụ, kinh dị khủng bố (nhẹ hều (•‿•)), tổng thụ, NP, đủ các loại công, sắc, H văn, xuyên không, xuyên...