TCSS - 2

749 60 5
                                    

03.

Bởi vì tình trạng của Hạ Tiểu Trùng quá tệ Chung Thái Băng tạm thời đổi lịch một ca phẫu thuật rồi vội vã đến nhà Hạ Kính Thiên.

"Anh dâu!"

Khoảnh khắc Hạ Kính Thiên nhìn thấy Chung Thái Băng, mắt hắn sáng bừng lên. Ngay lập tức hắn vội vàng chạy ra đón y vào. Chung Thái Băng gật đầu với hắn, vẻ mặt nghiêm túc,

"Anh đã hiểu rõ tình hình, Tiểu Trùng hiện đang ở đâu?"

Hạ Kính Thiên dẫn y lên lầu,

"Em ấy ở trong phòng ngủ. Bình thường đã không vui, bây giờ chỉ cần nhìn thấy em liền khóc... Em không dám vào, anh từng mang thai nên có lẽ anh vào sẽ tốt hơn."

"Em cũng thật sự!"

Chung Thái Băng không khỏi cau mày khi nói chuyện, giọng điệu có chút trách móc,

"Bệnh tình vợ mình nghiêm trọng như vậy mà không nhận ra điều bất thường sớm hơn?! Em ấy dù sao cũng vừa sinh, em nên chú ý đến em ấy nhiều hơn chứ ?!"

Hạ Kính Thiên nhất thời không thể phản bác. Lúc đầu hắn vốn muốn bảo hộ Hạ Tiểu Trùng nhiều hơn, nhưng đứa bé mới sinh còn quá nhỏ, lại hay quấn bố, dì giúp việc dỗ thế nào cũng không nín khóc. Sức khỏe Tiểu Trùng lại yếu nhiều đi sau khi sinh. Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nỗ lực gấp đôi so với một người cha Alpha bình thường. Nhưng sau đó, chỉ cần hắn đến gần Hạ Tiểu Trùng liền khó chịu và phản kháng. Không còn cách nào khác hắn đành chuyển sang phòng khác ngủ.

Bây giờ nói điều này cũng vô ích. Hắn và cậu kết hôn với nhau vì đứa bé, không giống như anh trai hắn và anh dâu. Nói ra chỉ khiến mọi người nghĩ hắn lấy Hạ Tiểu Trùng vì trách nhiệm với đứa nhỏ và không quan tâm đến cậu.

"Lát nữa anh sẽ dùng phương pháp thôi miên. Phải biết nút thắt trong lòng em ấy là gì thì mới tìm được thuốc chữa phù hợp. Dù trong lòng Tiểu Trùng nghĩ thế nào về em, thì với tư cách là một người chồng, lần này em thật sự rất tệ."

Chung Thái Băng đưa điện thoại di động trước mặt Hạ Kính Thiên, người đang lặng lẽ cụp mắt xuống, không nói lời nào,

"Anh sẽ bấm số trước khi vào, em chỉ lấy điện thoại ra nghe. Nút thắt của em ấy cũng chỉ có thế là em thôi."

Sau khi giải thích, y bước chân nhẹ nhàng đến phòng ngủ, cởi chiếc áo khoác đen bên ngoài, để lộ chiếc áo len nhung màu vàng ấm áp bên trong, trước ngực áo còn có in hình một con vịt nhỏ màu vàng dễ thương. Y rất ít khi mặc những áo quần màu tươi sáng và trẻ con như này, lần này có lẽ để Hạ Tiểu Trùng cảm thấy thân thiện hơn.

Cánh cửa bị đẩy nhẹ phát ra tiếng "cạch".

Dì giúp việc đang dỗ dành Hạ Tiểu Trùng. Cả người cậu nép sát vào góc giường, mắt sưng đỏ, trống rỗng nhưng vẫn đang khóc và không có phản ứng gì với tiếng mở cửa. Thái Băng ra hiệu cho dì giúp việc ra ngoài.

"Bạn nhỏ, em còn nhớ anh không?"

Omega thực vật huyết đằng tiết ra pheromone xoa dịu. Tắc kè hoa nhỏ từ từ quay mặt lại, đôi mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Chung Thái Băng.

[Hạ Kính Thiên x Hạ Tiểu Trùng] Đồng nhân Nhân Ngư Hãm LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ