Thư tuyệt mệnh

574 58 3
                                    

Link fic: https://caomeijiangni.lofter.com/post/20071937_2b8a4e9d0

*.*.*

Anh biết rằng em và Trạch Xuyên không cần anh bảo vệ khỏi mưa to gió lớn nữa, nhưng anh luôn nghĩ rằng miễn là anh vẫn còn ở đây, anh có thể che chắn bớt mưa gió cho em và con hơn một chút.

————————————————

"Em yêu, em ở đây đợi một lát nhé. Anh phải đi gửi báo cáo cho lãnh đạo."

Nhiệm vụ nguy hiểm cấp một của Hạ Kính Thiên cuối cùng cũng kết thúc, trừ đi một tháng hắn nằm viện thì nhiệm vụ này đã kéo dài ba tháng.

Hạ Tiểu Trùng là người của IOA nhưng sau nhiều năm theo đuổi Hạ Kính Thiên ở PBB không ai không biết cậu là vợ của Thiếu tá. Tiểu Trùng gật đầu "Em biết rồi. Anh mau đi đi. Em sẽ ngồi trong phòng đợi anh."

Báo sư tử lớn hít một hơi thật sâu khi dụi đầu vào cổ tắc kè hoa nhỏ, vui vẻ mang tập tài liệu ra ngoài.

Hạ Tiểu Trùng ngồi lên ghế xoay của Hạ Kính Thiên, đá chân ghế quay lại. "Rầm", một túi hồ sơ rơi xuống đất. Cậu nhặt nó lên, cẩn thận nhìn dòng chữ trên đó - không có mộc đỏ bảo mật như những túi hồ sơ PBB thông thường, nó chỉ in đậm ba từ "Hạ Kính Thiên". Hạ Tiểu Trùng cho rằng nó chính là của Alpha cậu vì vậy cậu cầm lên và mở ra. Trong túi là một xấp giấy viết thư theo năm.

Nhìn vào tờ đầu, là một lá thư từ hơn 20 năm trước. Trí tò mò làm cậu trải nó ra bàn xem.

"Hạ Kính Thiên, tân binh PBB Bạo Phong: 50% tài sản thừa kế để lại cho anh trai Hạ Bình Thiên, 50% còn lại quyên góp cho tổ chức IOA."

Hạ Tiểu Trùng trong lòng có dự cảm hình như cậu đã biết trong túi có những gì. Tờ giấy viết thư tiếp theo vẫn có nội dung như tờ trước, chỉ khác có thêm một dòng ở dưới: "Chúc mừng đám cưới của anh trai và anh dâu." Nhìn thấy điều này, đôi mắt to tròn của Hạ Tiểu Trùng liền rưng rưng nước mắt. Cậu cứ lần lượt mở chúng ra như tự ngược, nhìn người yêu của mình từ lúc chỉ là người lính bình thường đến đội trưởng rồi đến trung tá của hiện tại. Hầu hết nội dung các bức thư đều giống nhau, ở cuối thư sẽ có một vài câu "Chúc mừng sinh nhật Nãi Xuyên, chú xin lỗi vì đã bỏ lỡ sinh nhật của cháu" hoặc "Anh trai và anh dâu đã vất vả vì tôi rồi." ngắn gọn như vậy.

Thật kỳ lạ khi những bức thư này theo năm tháng càng ngày càng ít, nhưng chúng lại ngày càng dài hơn, quyền thừa kế tài sản sở hữu cũng đã thay đổi thành "Tất cả tài sản thừa kế của tôi để lại cho Omega Hạ Tiểu Trùng".

Hạ Tiểu Trùng run rẩy mở trang cuối cùng, nhưng thực ra nó dài đến hai trang.

"Tiểu Trùng, em ăn cơm chưa? Hai ngày tới sẽ là sinh nhật lần thứ tư của Trạch Xuyên, thật tiếc là anh không thể ở bên em.

Đây là lần đầu tiên anh viết một bức thư tuyệt mệnh dài như vậy. Khi chưa gặp em anh luôn nghĩ đó là điều không cần thiết. Anh không có gì phải lo lắng cả. Sau khi gặp em, anh lại sợ em sẽ buồn khi nhìn thấy những thứ này. Nhưng sau đó, khi anh nhìn thấy một tiểu tử trong đại đội bên cạnh ra đi, Omega của hắn vừa khóc vừa hỏi tại sao hắn không để lại cho cậu ta bất cứ lời nhắn nào. Nó làm anh suy nghĩ, anh cũng muốn nói tất cả những gì anh nghĩ với em qua bức thư này.

[Hạ Kính Thiên x Hạ Tiểu Trùng] Đồng nhân Nhân Ngư Hãm LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ