"Anh dâu, là em..." Hạ Tiểu Trùng thò đầu vào phòng khám.
Mang thai được vài tháng nên bụng cậu cũng dần to lên. Ngoại trừ ốm nghén nôn mửa còn gặp những triệu chứng như đau eo đau chân nhưng Tiểu Trùng vẫn chịu được, chỉ có vấn đề ngực hay bị đau thì cậu không thể nào nói với Hạ Kính Thiên vì xấu hổ.
"Omega có thể bị trướng sữa ở tháng tư, tháng năm thai kỳ làm ngực sưng lên và đau nhức. Em xoa bóp mát xa nó là được." Chung Thái Băng ân cần giải thích cho Tiểu Trùng.
"Anh ơi... Em không biết dùng cái này." Sau khi xác nhận cửa phòng khám đã đóng kĩ cậu mới lấy đồ vật trong túi ra.
Thấy chiếc mày hút sữa trên bàn, Chung Thái Băng liền rơi vào trầm tư. Có lẽ y thực sự nên dạy Hạ Kính Thiên cách úng xử đúng đắn với người vợ đang mang thai của hắn.
Chung Thái Băng cất máy hút sữa đi, mở hộp bánh dâu tây mà y mua cho Hạ Nãi Xuyên vào buổi sáng nay ra đưa cho Hạ Tiểu Trùng, còn chu đáo gỡ bọc nĩa nhựa cho cậu.
"Em chưa cần đến máy hút sữa đâu. Em có thể mua một vài chiếc áo ngực phù hợp để mặc bảo vệ ngực. Chúng không nên quá chật hoặc quá lỏng." Y cúi đầu viết tên vài cửa hàng lên giấy rồi đưa cho cậu, còn thân mật nhắc nhở cậu nên nói Hạ Kính Thiên đưa đi mua.
Hạ Tiểu Trùng ngẩn ngơ nhìn tờ giấy, quên cả nhai chiếc bánh trong miệng làm nó dồn sang một bên. Má cậu phồng lên như chuột hamster tích trữ thức ăn.
Áo ngực... Làm thế nào để mặc nó?
Hiện tại Hạ Kính Thiên không có ở nhà nên Hạ Tiểu Trùng quyết định đi đến cửa hàng một mình để lựa đồ.
Nhân viên cửa hàng là một Omega nữ xinh đẹp. Dù đây là sản phẩm dành cho Omega, Hạ Tiểu Trùng vẫn cảm thấy ngại khi hỏi nên đã tự quay lưng lại quầy tư vấn, xem chúng trực tiếp.
"Quý khách có cần giúp đỡ gì không ạ?
"Không... Không cần, cảm ơn chị..." bị tiếng nói sau lưng làm cho giật mình, cậu vội vàng để lại móc treo áo ngực vào tủ trưng bày.
"Không sao, em đừng sợ. Bụng em lớn như vậy, hẳn là sinh đôi nhỉ?"
"Là... song sinh."
Hạ Tiểu Trùng đã nghĩ là vì mình gầy nên mới nhìn bụng to như vậy, nhưng hai ngày trước đi kiểm tra bác sĩ đã thông báo với cậu rằng cậu sinh đôi. Hạ Kính Thiên vẫn đang đi công tác nên chưa biết được tin tốt này.
"Đừng ngại, đừng ngại. Để chị giới thiệu loại này cho em. Bản thân chị cũng đang mặc nó này, rất thoải mái đó.".
Đồ lót lụa trắng mặc vào tạo cảm giác dịu dàng, chất liệu vải mềm nhẹ, mượt mà, thoáng khí. Hạ Tiểu Trùng đỏ mặt, ngại ngùng dùng hai tay che lại. Phần ngực khoét hơi sâu nên để lộ ra không ít da thịt của cậu, trắng nõn pha chút ngây thơ tinh khiết.
"Nhìn hợp với em quá."
"Để chị gói lại cho em nhé? Cỡ này vừa với em này."
"Vâng ạ." Hạ Tiểu Trùng nhẹ nhàng đáp, tranh thủ mặc lại đồ, lén lút nhìn về phía quầy. Đầu óc nhỏ bé của cậu đang quay cuồng trong suy nghĩ nên để Hạ Kính Thiên nhìn thấy hay tốt hơn là không nói cho hắn biết.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hạ Kính Thiên x Hạ Tiểu Trùng] Đồng nhân Nhân Ngư Hãm Lạc
Fiksi PenggemarHạ Kính Thiên x Hạ Tiểu Trùng (đồng nhân Nhân Ngư Hãm Lạc) Niên thượng, cách nhau gần 20 tuổi Hạ Tiểu Trùng là vật thí nghiệm lỗi, khi biết mình sắp bị đem đi tiêu hủy thì bỏ trốn. Cậu chạy vào một tòa nhà đang thi công sau đó gặp Hạ Kính Thiên là...