Chương 41: Song sinh tử ràng buộc

1.4K 17 0
                                    

Nghiêm Hi lại một lần nữa tiến vào thời kỳ công tác bận rộn, trong lúc này Nghiêm Hi cho phép hai tiểu sủng vật của mình tự do hoạt động trong biệt thự, mà Khải Tư cũng chỉ ngẫu nhiên mới xuất hiện.

Nếu không phải Nghiêm Hi yêu cầu, kỳ thật Côn là một đứa nhỏ rất thích ngủ nướng, mà Luân thì không giống như vậy. Sáng sớm sau khi ăn xong bữa sáng Luân liền chạy đến thư phòng Nghiêm Hi, nơi này có rất nhiều tài liệu về quản lý cùng kinh tế đều khiến Phương Dật Luân cảm thấy hứng thú.

Cũng không biết vì cái gì, từ một tháng trước Nghiêm Hi liền không sử dụng thân thể của mình, Phương Dật Luân cảm thấy nghi hoặc, nhưng rất nhanh liền không thèm để ý tới nữa, bởi vì như vậy thì y càng có nhiều thời gian để đọc sách, lại còn có rất nhiều thời gian tự do làm bạn với Côn.

"Anh hai, anh đang làm gì thế?" Phương Dật Côn đôi mắt vẫn còn hơi buồn ngủ, cậu mông lung xoa mắt đẩy mở cửa thư phòng, thấy Phương Dật Luân đang ngồi trên thảm lông dưới đất, ưu nhã lật từng trang sách, ánh mặt trời chiếu vào trên người Luân có vẻ phá lệ loá mắt, cảnh tượng kia thoạt nhìn quả thực đẹp không gì sánh kịp. Tức khắc Phương Dật Côn lộ ra bản năng của một đứa em nhỏ, cúi người một cái ghé ở trên người anh hai bắt đầu làm nũng.

"Sắp giữa trưa mới dậy, nếu chủ nhân trở về xem em bị phạt thế nào." Phương Dật Luân khép lại sách, nghiêng đầu nhìn đứa nhỏ còn đang dính ở phía sau lưng mình. Nói thật, từ sau khi Nghiêm Hi trở nên bận rộn, Luân thật ra vô cùng hưởng thụ chút thời gian ở cùng Côn này, rốt cuộc đây là thân nhân duy nhất của mình, mà bản thân y cũng vô cùng yêu thương nó.

"Chủ nhân sẽ không trở lại nhanh như vậy nha, trước đó em đã thấy Khải Tư, hắn nói chủ nhân gần nhất đặc biệt bận, đại khái còn phải hai tháng nữa cơ. Cho nên a, anh hai tạm thời không cần lo lắng." Thanh niên híp mắt cười thành hai vầng trăng cong cong, hai tay từ phía sau vòng lấy thân thể Luân, trên mặt cậu mang theo ý cười tinh nghịch, gò má dán lên sườn mặt Phương Dật Luân, nhìn qua giống một bé mèo nhỏ đang làm nũng.

"Phải phải phải. Thật không có biện pháp nào với em mà." Luân sủng nịch cười cười.

"Anh ơi, trên người anh có mùi nghe ngọt quá." Phương Dật Côn dùng cái mũi cọ cọ mũi Phương Dật Luân, cằm thỉnh thoảng cọ xát vành tai y. Cậu nhắm mắt hưởng thụ mùi hương trên người anh hai phát ra, hai tay vây quanh y có chút chặt.

"A. Đừng nháo, nhột a. Côn đói bụng không? Anh kêu người chuẩn bị bữa sáng. Nga. Không đúng, là cơm trưa." Luân hoàn toàn không thấy có gì bất thường, chỉ cảm thấy là đứa e này của mình đang làm nũng.

"Đói. Bất quá. Côn càng muốn ăn anh hai trước cơ." Côn thân thể hơi dùng sức liền đem Luân đè ở dưới thân, Phương Dật Luân có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm em trai, lúc này mới phát hiện trong ánh mắt Côn chứa đựng một loại tình cảm không giống thường ngày. Loại ánh mắt này Luân cực kỳ hiểu rõ. Chính là tình dục.

"Côn. Mau đứng lên. Đừng nháo!" Phương Dật Luân trên mặt mang theo chút xấu hổ tươi cười dạy bảo Côn. Cho dù trước đó Viêm Đế thôi miên Côn buộc nó xâm phạm mình, nhưng mà hiện tại xem ra Côn hoàn toàn tự chủ ý thức, này nhất định là Côn đang đùa giỡn với mình thôi, Phương Dật Luân không ngừng ở trong lòng nhắc nhở bản thân.

Trở thành Nô (BDSM, điều giáo, song tính, khống chế, np)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ