09.kĩ năng bảo toàn trạng thái độc thân của ba lớn.

8K 490 40
                                    

"Hình như tôi thích cậu rồi."

"Hình như tôi thích cậu rồi."

"Hình như tôi thích cậu rồi."

...

"Chính Quốc! Điền Chính Quốc!"

"A? Dạ!"

Điền Chính Quốc đang suy nghĩ miên man về lời nói tối hôm qua của người kia, đến cả giáo sư gọi tên cũng không để ý, phải đợi ông ấy gọi thẳng họ tên mới giật mình, gấp gáp xô ghế đứng dậy, không ngờ lại nhận một tràng cười của cả lớp.

Giáo sư Hà cũng bật cười, ông nhìn gương mặt ngơ ngác của cậu trò nhỏ, ôn tồn bảo.

"Không có chuyện gì đâu, vì bài làm của em rất tốt nên tôi muốn gợi ý cho các bạn khác tham khảo thôi. Em có thể ngồi xuống rồi."

Cậu nhận lệnh xong, không dám chần chừ mà lập tức ngồi xuống, hai bàn tay che đi gương mặt vì ngại ngùng mà đã ửng hồng.

Đều tại tiền bối hết, làm tâm trí cậu cứ lênh đênh trên mây, không tài nào tập trung vào việc khác được.

Nhưng mà, anh nói như vậy có nghĩa là thổ lộ với cậu đúng không? Hay là đang tung ra tín hiệu gì đó? 'Hình như'.. Hai từ này khiến câu nói kia không được chắc chắn cho lắm. Vậy rốt cuộc anh có thích cậu hay không?

Điền Chính Quốc không nhịn được, tiếp tục suy nghĩ.

...

Giờ ăn trưa đến, vì cái tội lười đi về kí túc xá mà Điền Chính Quốc phải đứng suốt mười phút đồng hồ để chờ đến lượt lấy thức ăn.

Cậu bưng khay cơm đạm bạc toàn rau với dưa của mình ra khỏi khu nhà bếp, đi loanh quanh tìm một cái bàn trống trải rồi ngồi xuống.

Bận bịu lấp đầy cái bụng đói meo của mình, nhưng lúc cậu chưa ăn tới thìa cơm thứ ba thì điện thoại trong túi quần rung lên một cái, thành công phân tán sự chú ý của chủ nhân nó.

Thì ra là có tin nhắn đến.

【Trưa nay không về sao?】

Vẫn là cách nói chuyện không đầu không đuôi đó, nhưng trong đầu Chính Quốc có thể mường tượng ra vẻ mặt lo lắng của người kia. Cậu mỉm cười, nhanh chóng đáp lại.

〈Em ăn trưa ở trường rồi ạ. Lát nữa còn phải ôn bài, chiều nay có một bài kiểm tra quan trọng.〉

Nói xong còn không quên chụp ảnh làm bằng chứng, một bữa cơm tuy không đủ chất lắm nhưng mà đủ no.

【Nhớ uống thêm sữa, không ăn thịt rất mau đói.】

〈Vâng, em biết rồi.〉

Chính Quốc ngoan ngoãn đáp lại một câu, sau đó bỏ điện thoại xuống, chăm chú ăn cơm. Sau khi xử lí xong bữa trưa, cậu rất vâng lời mà lấy hộp sữa lúc sáng người kia nhét vào ba lô của mình ra.

Đây là lần đầu tiên cậu trải qua cảm giác được săn sóc tận tình như thế. Nhớ lúc trước khi còn ở cùng gia đình, cũng không được chăm lo kĩ càng, tỉ mỉ tới mức này.

Không biết do mang thai nên khẩu vị thay đổi hay sao, Điền Chính Quốc ăn hay uống cái gì cũng thấy ngọt.

...

| 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 ❝ không cẩn thận có con với tiền bốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ