Để Kim Thái Hanh ở lại, đồng nghĩa với việc Điền Chính Quốc phải chia cho anh nửa cái giường của mình.
Ban đầu cậu cũng suy nghĩ nhiều lắm, với căn nhà mà ai kia từng có ý định 'mua căn mới' thì đương nhiên diện tích của nó có phần khiêm tốn, chỉ có hai phòng ngủ ở tầng trên, một của cậu, một của ba mẹ Điền, hoàn toàn không có phòng dành cho khách. Dù sao thì gia đình cậu chưa lần nào để khách đến ngủ qua đêm, nên không phải lăn tăn chuyện thiếu chỗ ngủ.
Phương án sofa hay sàn nhà gì đó được Chính Quốc bỏ qua từ ban đầu. Với thời tiết lạnh lẽo thế này, sao cậu nỡ lòng cho tiền bối ngủ mấy chỗ như vậy chứ.
Hậu bối Điền cẩn thận vuốt chăn nệm cho phẳng phiu, rồi ngoái đầu lại nhìn người đang đứng sau lưng mình, ngượng ngùng nói.
"Tiền bối không cần ngại đâu ạ."
Kim Thái Hanh hơi nhếch môi, chậm rãi đi đến chiếc giường nằm bên phải căn phòng, ngồi xuống tấm đệm mềm mại. Anh nâng cánh tay lên, xoa nhẹ gò má hồng hồng của người nhỏ hơn.
"Ai mới ngại đây? Hửm?"
Chính Quốc nhẹ nhàng né tránh cái vuốt ve của người lớn hơn. Đúng là cậu nói anh không cần ngại, giữa hai người thì có một người ngại là đủ rồi.
"Tiền bối nghỉ ngơi trước.. Em, em.. Một lát.." - câu nói ngắt quãng nhiều chỗ, câu từ không rành mạch dễ làm người khác khó hiểu. Nhưng chủ nhân của nó không có ý muốn giải thích, vừa nói xong đã ôm bụng chạy vào nhà tắm rồi.
Kim Thái Hanh nhìn theo cái dáng gấp gáp nhưng vẫn phải đảm bảo tốc độ di chuyển an toàn, không nhịn được bật cười. Nghĩ đến chuyện gì đó, anh móc điện thoại ra, gửi đi một tin nhắn.
【Mẹ ơi, con có bất ngờ cho mẹ đây!】
Bên kia dường như cũng đang rảnh tay, tốc độ trả lời cực kỳ nhanh.
〈Con yêu à, có chuyện này con cần phải biết.〉
〈Nếu tìm cụm từ 'bất ngờ cho mẹ' trong hộp thoại này, nó sẽ hiện ra 136 kết quả.〉
Thái Hanh thấy dòng chữ kia, ngượng ngùng xoa đầu mũi. Không ngờ từ lúc biết Chính Quốc mang thai tới bây giờ, anh đã úp mở với mẹ mình nhiều như vậy.
【Mẹ à, thật ra là..】
Tin nhắn tiếp theo còn chưa kịp gửi, đã bị mấy cái ô màu xám bên trái màn hình chặng ngang.
〈Không sao không sao, không cần gấp.〉
〈Cứ đợi tới lúc con muốn nói đi.〉
〈Còn lỡ như sau này mẹ đợi không được nữa, mẹ có thể dặn dò đời cháu chắt xem giúp mẹ, xem bí mật của con trai yêu là gì.〉
〈*sticker mẹ xoa đầu con*〉
Còn đang bâng khuâng không biết phải đối đáp với mẹ mình thế nào, cánh cửa bên trái căn phòng đã mở ra, thu hút sự chú ý của Kim Thái Hanh. Nhìn em hậu bối vừa xuất hiện, trong đầu anh nảy ra một ý nghĩ, hai ngón tay nhịp nhàng gõ lên bàn phím.
【Nếu con nói mẹ có cháu nội rồi thì sao?】
Đối phương đã xem tin nhắn, nhưng chưa hồi đáp lại. Chắc là đang kinh ngạc lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
| 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 ❝ không cẩn thận có con với tiền bối
Fanfiction❝ Kim Thái Hanh trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng - "Cậu có thai rồi." Điền Chính Quốc hoảng loạn lắc đầu : "Không.. Không phải! Là do dạ dày của em có vấn đề, nên mới nôn..." Không đợi cậu nói hết câu, anh đã móc ra từ trong túi quần một hộp...