ris vk iu của ck đừng pùn nha, mưa nào mà hong tạnh kk😘
....
"Một bó hướng dương phải không?"
Cô chủ tiệm kĩ càng hỏi lại vị khách của mình, rất nhanh đã nhận được một cái gật đầu lễ phép.
"Vâng ạ."
"Cậu có muốn viết lời chúc không?"
Chủ tiệm nhận lấy bó hoa đã được gói tỉ mỉ từ nhân viên, hỏi thêm một câu.
"Không cần ạ." - Điền Chính Quốc không ngần ngại đáp lại, nếu là lời chúc, cậu tự nói còn ý nghĩa hơn nhiều.
"Xong rồi, hoa của cậu đây."
"Cháu cảm ơn."
Chính Quốc nở một nụ cười thật tươi, vô tình để lại xao xuyến cho người trước mặt rồi vui vẻ rời đi.
...
Lễ tốt nghiệp ở đại học Nam Thành diễn ra bên trong hội trường, vậy nên không phải ai cũng được vào. Nói chính xác hơn là, chỉ những sinh viên sắp nhận tấm bằng cử nhân kia mới được vào mà thôi.
Điền Chính Quốc tới hơi sớm, buổi lễ trong kia vẫn chưa hoàn tất, sân trường hiện tại thì vô cùng đông đúc, đa số là gia đình của các cử nhân và những bạn trẻ yêu mến một người nào đó sắp tốt nghiệp, họ đến để nhìn ngắm thần tượng của mình lần cuối.
Cậu tìm một băng ghế ở nơi mát mẻ rồi ngồi xuống, chăm chỉ quan sát lối ra vào của hội trường, mục đích là để kịp thời đón người lớn hơn khi anh đi ra bên ngoài.
Hôm qua Kim Thái Hanh đã đăng một dòng trạng thái lên tài khoản My-SM của mình, đại khái là anh sẽ không nhận hoa hay quà tặng của bất kỳ ai. Cũng phải, với độ hot của anh, nếu nhận quà thì phải gọi xe tải đến chở mất...
Nhìn lại những bông hoa hướng dương đang khoe sắc trong tay mình, Chính Quốc chọn mặc kệ lời cảnh báo kia. Nếu là hoa của cậu, tiền bối chắc chắn sẽ nhận mà.
Sau tầm mười lăm phút, không khí trên sân trường xôn xao hơn hẳn. Điền Chính Quốc đã quan sát từ lâu, dễ dàng trông thấy nhóm người mặc áo cử nhân đi ra từ hội trường. Cậu vui mừng đứng dậy, định đi qua hướng bên đó, nhưng giữa chừng lại nhận ra Kim Thái Hanh không đi theo những người kia mà rẽ sang một hướng khác.
Chính Quốc đứng chôn chân tại chỗ, tầm mắt vô thức dõi theo bước đi của người lớn hơn, cuối cùng dừng lại ở sân khấu nhỏ được dựng lên ở giữa sân trường. Có sân khấu ở đó sao? Chắc là do cậu không để ý đến nên không thấy.
Kim Thái Hanh đứng lên bục phát biểu, chỉnh lại micro cho vừa vặn, sau đó anh cất tiếng, giọng nói truyền qua hệ thống phát thanh của trường, hiện tại ai đang có mặt trong trường đều có thể nghe.
"Xin gửi lời chào tất cả mọi người! Tôi là Kim Thái Hanh, tôi rất vinh dự được đại diện cho các bạn cử nhân ngày hôm nay, gửi đôi lời tri ân đến ngôi trường mà chúng tôi đã đồng hành trong suốt bốn năm qua." - anh dừng lại một chút, nhìn vào tài liệu trong tay rồi ngẩng lên tiếp tục bài phát biểu - "Từ khi bước chân vào ngôi trường này, chúng tôi đã nhận được những đãi ngộ tốt đẹp, chúng tôi được cung cấp môi trường học tập và rèn luyện tối tân nhất. Dù quá trình tìm tòi tri thức không tránh khỏi những khó khăn, nhưng nhờ có sự tiếp sức từ các giảng viên cũng như những người bạn đồng hành, chúng tôi đã thuận lợi vượt qua tất cả. Để rồi hôm nay, chúng tôi cầm trên tay tấm bằng cử nhân này, là thành quả tuyệt vời nhất mà chúng tôi có được. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn đại học Nam Thành, nơi đã giúp chúng tôi xây dựng nền móng vững chắc cho tương lai."
BẠN ĐANG ĐỌC
| 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 ❝ không cẩn thận có con với tiền bối
Fanfiction❝ Kim Thái Hanh trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng - "Cậu có thai rồi." Điền Chính Quốc hoảng loạn lắc đầu : "Không.. Không phải! Là do dạ dày của em có vấn đề, nên mới nôn..." Không đợi cậu nói hết câu, anh đã móc ra từ trong túi quần một hộp...