"Nè con trai ngoan, ăn ít đào nha? Ba đi siêu thị thấy ngon nên mua về cho con đó."
Ba Điền tay bưng đĩa đào đã được gọt vỏ, cắt thành miếng vừa ăn, mới được lấy trong tủ lạnh ra, vừa mát vừa ngọt đến trước mặt Điền Chính Quốc. Cậu vui vẻ cầm lấy nĩa ghim một miếng, đang chuẩn bị cho vào miệng thì tiếng của mẹ Điền vang lên.
"Dừng lại!"
Chính Quốc ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhìn mẹ chạy như bay lại, lấy miếng đào trên tay cậu bỏ lại vào đĩa, sau đó bà thẳng tay đẩy chồng mình qua một bên.
"Cái ông này! Chăm người mang thai đến lần thứ hai rồi mà không biết cẩn thận gì hết hả?"
Cao Mỹ Lâm sau khi mắng chồng xong thì dịu dàng ngồi xuống cạnh con trai, ân cần dạy bảo cậu.
"Con trai ngoan nghe mẹ nói này, đào rất dễ gây dị ứng nên người có thai phải kiêng ăn. Sau này ba con đưa thứ gì thì phải hỏi mẹ trước mới được ăn biết không?"
"Con hiểu rồi." - Điền Chính Quốc được mẹ xoa đầu, vui vẻ cười tít mắt.
Mẹ Điền ngồi vuốt ve con trai một hồi, bà mới nhớ ra điều mình luôn canh cánh trong lòng, mà hiện giờ là lúc thích hợp nhất để nói ra.
"Bảo bảo à.. Lần này con về có một mình thôi hả?"
"Đâu có, con về hai người mà." - cậu đặt tay lên bụng, thản nhiên nói.
"Aizzz không phải.. Đúng là hai người nhưng chỉ có một mình thôi."
Điền Chính Quốc hơi nhăn mày lại, ngẫm nghĩ kĩ càng vấn đề hai người hay một người mà mẹ mình nói, bỗng dưng ngộ ra điều gì đó.
"Ý của mẹ là..."
Cao Mỹ Lâm nhận ra con trai đã hiểu được hàm ý của mình, bà tươi cười nói.
"Đúng rồi đó, con rể của mẹ đâu?"
"Con rể gì chứ? Tụi con còn chưa có gì hết mà mẹ cứ.." - Chính Quốc ngượng ngùng, phản bác lại danh xưng mà mẹ mình gắn lên Kim Thái Hanh.
"Sao lại chưa có gì! Cả em bé hai đứa cũng có luôn rồi, không định để hai ông bà già này được chiêm ngưỡng mỹ mạo của con rể sao?" - mẹ Điền bất mãn than trách, ba Điền vừa lúc đi ngang qua, tiện thể phụ họa theo vợ mình - "Phải đó! Thật sự không muốn để ba mẹ gặp mặt sao?"
"Chuyện đó..."
Điền Chính Quốc ngập ngừng. Thật ra không phải không muốn gặp mặt, mà là Kim Thái Hanh muốn dẫn theo ba mẹ anh sang nhà cậu để nói chuyện, nhưng vì ngại quá nên cậu đã từ chối, thậm chí là ngăn cản tới cùng. Vậy nên suốt hai ngày từ khi trở về, người lớn hơn chưa hề xuất hiện trước cửa nhà cậu.
Nhưng mà không may là, hiện giờ ba mẹ lại đẩy cậu vào thế khó. Nếu Thái Hanh không đến, họ sẽ nghĩ anh thiếu lễ độ, không có thành ý, mà tiền bối thì lại sợ mất thiện cảm với ba mẹ cậu. Mà nếu như anh dẫn theo song thân đến, cậu thật sự sợ phải đối mặt với họ lắm.
Thôi thì cậu đành tìm đại một lý do để dẹp chuyện này sang một bên, rồi bàn bạc lại với tiền bối sau vậy.
"Anh ấy nói.. Vài hôm nữa sẽ đến ạ.."
BẠN ĐANG ĐỌC
| 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 ❝ không cẩn thận có con với tiền bối
Fanfiction❝ Kim Thái Hanh trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng - "Cậu có thai rồi." Điền Chính Quốc hoảng loạn lắc đầu : "Không.. Không phải! Là do dạ dày của em có vấn đề, nên mới nôn..." Không đợi cậu nói hết câu, anh đã móc ra từ trong túi quần một hộp...