Ngày dự sinh đã cận kề, việc sắp xếp căn phòng nhỏ cho Đậu Đậu cũng gần như hoàn tất. Vì không thể đoán trước sở thích của con trai, hai vị phụ huynh trẻ ưu tiên những trang trí đơn giản để sau này dễ dàng thay đổi theo ý muốn của bé con.
Việc có nên để con trai ngủ một mình từ sớm hay không cũng khiến chồng chồng Hanh Quốc bâng khuâng rất lâu, phương án cuối cùng được đưa ra đó là họ sẽ trang bị thêm nơi nghỉ ngơi cho người lớn trong phòng em bé, sau khi Đậu Đậu đã cứng cáp hơn mới tách ra ngủ riêng.
Với lí do đó, một chiếc giường dạng xếp tiện lợi đã được giao đến bên dưới chung cư. Với sự giúp đỡ của nhân viên bên phía cửa hàng, Kim Thái Hanh dễ dàng sắp xếp chỗ ngủ của mình và bé xã trong căn phòng nhỏ.
Chăn đệm cũng được Kim Thái Hanh mua mới, vừa lúc giao đến ngay buổi trưa hôm đó. Anh mang đi giặt giũ trước để đảm bảo sạch sẽ.
Thấy giờ cơm sắp đến nhưng chồng lớn vẫn còn loay hoay, Điền Chính Quốc đứng ngoài cửa quan sát người đang hăng say sửa soạn phòng ốc cho con trai rồi âm thầm đi xuống nhà bếp. Công việc chuẩn bị bữa ăn đã bị người lớn hơn giành lấy suốt mấy tháng nay, bây giờ cậu phải nhân cơ hội nấu cho anh một bữa thật ngon mới được.
Lúc Kim Thái Hanh đã phơi xong đồ đạc ngoài ban công, anh trở vào nhà, nhìn thấy con số hiển thị trên đồng hồ mới tá hỏa chạy xuống bếp. Đập vào mắt anh là một bàn ăn tươm tất, còn người nhỏ hơn từ bên trong đi ra với bát đũa trên tay.
Vừa nhìn thấy anh, Điền Chính Quốc đã nở nụ cười - "Anh xong rồi ạ? Mau ăn cơm thôi."
Người lớn hơn nhanh chân bước đến, kéo ghế ra để cậu ngồi xuống.
"Sao em không gọi tôi? Nấu ăn phải đứng lâu như vậy, chân có mỏi không?"
Người nhỏ hơn nhận lấy bát cơm còn bốc khói, cậu khẽ lắc đầu.
"Em không sao, chuyện nhỏ thôi mà."
"Phải rồi." - Kim Thái Hanh vừa gắp một miếng thịt đặt vào bát cậu vừa nói - "Lúc nãy bà ngoại của Đậu Đậu gọi điện thoại tới hỏi thăm, tôi có nói với mẹ việc đón bà đến đây để chăm sóc em. Dù sao người lớn tuổi vẫn có nhiều kinh nghiệm hơn."
Điền Chính Quốc gật gù tán thành, cả cậu và anh đều còn khá lóng ngóng trong chuyện chăm trẻ, mặc dù đã bỏ rất nhiều thời gian học tập ở các chương trình dành cho 'bố bỉm sữa' rồi. Cho nên có một người lớn tuổi trong nhà vẫn yên tâm hơn.
"Khi nào thì mẹ đến ạ?"
"Tôi hẹn mẹ vào ngày mai, phòng của Đậu Đậu coi như xong rồi, trong chiều nay sẽ sắp xếp phòng cho mẹ."
Chưa đầy một tuần nữa là đến ngày được gặp con trai nhỏ rồi, Điền Chính Quốc cảm thấy có chút gì đó không thật. Đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra, người mà cậu nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ với tới, hiện tại đang cùng cậu xây đắp một gia đình.
"Anh ơi, quần áo của con vẫn chưa được xếp vào tủ phải không?"
"Ừm, sáng nay vừa mới phơi khô thôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
| 𝚝𝚊𝚎𝚔𝚘𝚘𝚔 ❝ không cẩn thận có con với tiền bối
Fanfiction❝ Kim Thái Hanh trầm mặc, một lúc lâu sau mới lên tiếng - "Cậu có thai rồi." Điền Chính Quốc hoảng loạn lắc đầu : "Không.. Không phải! Là do dạ dày của em có vấn đề, nên mới nôn..." Không đợi cậu nói hết câu, anh đã móc ra từ trong túi quần một hộp...