Chương 15

329 22 0
                                    


Buổi sáng, ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ hắt lên người Thẩm Mộng Dao. Nàng mệt mỏi nhướn mình ngồi dậy, đêm qua nàng khóc đến nỗi hai mắt gần như đã sưng vù. Cuộc gọi sáng hôm qua của anh như rút đi hết sinh lực của nàng.

Vừa định đứng lên để làm vệ sinh cá nhân thì cảnh tượng phía phòng đối diện khiến nàng như chôn chân tại chỗ.

Căn phòng bên kia nổi bật lên hình ảnh hai thân thể đang quấn lấy nhau. Đặc biệt là cả hai đều không có một mảnh vải che thân.

Thẩm Mộng Dao cứ đứng nhìn như thế, nhìn gương mặt nàng khó mà biết được đang suy nghĩ chuyện gì. Thậm chí càng không rõ là đang vui hay buồn.

- "Ngựa đực vẫn hoài ngựa đực"

Thẩm Mộng Dao nở nụ cười khinh bỉ, nói thầm trong miệng.

Mặc kệ "đôi tình nhân" kia, Thẩm Mộng Dao thờ ơ mà nhấc chân có dây xích sắt quỷ quái kia đi vào phòng tắm. Nàng xả nước xuống bồn tắm sau đó ngâm mình bên trong. Trong đầu bắt đầu liên tưởng đến hai người kia đêm qua kích tình cuồng nhiệt trong căn phòng đối diện.

" Lúc ấy ắt hẳn cô ta xuân ý dạt dào lắm, thậm chí chắc chắn sẽ bên tai người kia mà thủ thỉ những lời yêu thương đầy buồn nôn ấy".

Thẩm Mộng Dao nghĩ thầm, khoé miệng cong lên thành một nụ cười lạnh.

Chẳng phải Viên Nhất Kỳ cũng đã từng như vậy với nàng sao, chính vì thế nên cô ta cũng sẽ đối xử với người kia giống như vậy. Không hiểu sao, trong lòng Thẩm Mộng Dao cảm thấy hơi lạ, nói đúng hơn thì hơi khó chịu. Nàng cũng không sao lý giải được cảm giác đó của chính mình.

Đêm qua uống quá nhiều nên cơn đau đầu liền ập tới, Viên Nhất Kỳ khó chịu muốn vươn người ngồi dậy cho tỉnh táo. Đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, thân thể giống như bị một thứ gì đó giữ chặt lại không thể nhúc nhích. Cảnh tượng trước mắt đã thành công khiến Viên Nhất Kỳ chết lặng, ánh mắt đầy kinh hoàng nhìn chầm chầm vào người đang ra sức ôm mình thật chặt.

"Choang!" Trong đầu như vỡ ầm, Viên Nhất Kỳ vội vã đẩy người kia ra, cầm lấy quần áo rơi trên nền nhà mà mặc vào. Cái đẩy mạnh khiến Đoàn Nghệ Tuyền đang say giấc cũng phải giật mình mở mắt dậy.

- Đêm...đêm qua cậu thật sự quá say, là tớ đưa cậu về đây nhưng...nhưng lúc ấy cậu lại nhận lầm mình thành...thành người ấy mà...

Đoàn Nghệ Tuyền vừa nói, khoé mắt cũng phối hợp theo câu nói mà rơi xuống hai hàng lệ. Cô ta muốn Viên Nhất Kỳ phải cảm thấy có lỗi mà chịu trách nhiệm với mình.

- Tớ...tớ xin lỗi, thật sự chuyện đêm qua tớ không hề nhớ gì cả, tớ cũng không biết tại sao lại hành động như vậy với cậu. Nhưng...cậu có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì có được không? Coi như là tớ mắc nợ cậu đi, sau này tớ nhất định sẽ...

- Chát! Tiếng tát giòn giã vang lên xé tan cả căn phòng.

" VIÊN NHẤT KỲ! Tôi nói cho cậu biết, tôi đây không phải là hạng người đê tiện đến mức có thể bán đi thân thể của mình để đổi lấy sự bồi thường của cậu. Chuyện này tôi sẽ xem như chưa từng xảy ra và cậu cũng không cần phải cảm thấy áy náy hay mắc nợ tôi gì cả"

[Hắc Miêu] Ác Ma Ép Yêu (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ