"Em mau dậy ăn sáng đi hai người họ chị đã kêu ra ngoài hết rồi"
Người y tá bước vào với khay đồ ăn của mình,sau khi kêu hai người Hwarang và Hyuk rời khỏi cô ta mới dám mở miệng kêu chàng trai xinh đẹp đang nằm thoải mái trên giường ngồi dậy.
"Chị đã đóng cửa chưa ạ?"
HanBin khẽ nhẹ nhàng cử động cơ thể của mình, cậu dùng đôi mắt to tròn nhìn vào khay đồ ăn trên bàn với vẻ mặt thất vọng... Vẫn là bữa sáng quen thuộc với một chất lỏng sền sệt dành cho những người bị hôn mê... thật ra cậu vốn vẫn có thể ăn như một người bình thường nhưng vì để hai người kia không thể nghi ngờ nên cậu cũng đành phải ăn uống kham khổ đến như vậy.
"Em yên tâm chị đã làm hết rồi...à mà sao em không mau ăn đi còn ngồi nhìn chằm chằm cái gì thế?"
Người y tá vừa nói vừa xem xét các thông tin huyết áp và nhịp tim của HanBin trên màn hình,cô muốn đảm bảo cơ thể cậu phải chắc chắn luôn bình thường cho đến khi xuất viện.
HanBin vốn đã tỉnh lại cách đây 3 ngày, nhưng cậu không muốn thông báo chuyện này đến Hwarang và Hyuk mà bí mật giả vờ như mình vẫn đang bất tỉnh... cậu làm việc đó chỉ để xem thử cả hai sẽ phản ứng và đối xử với mình ra sao khi nghe được tin tức ấy.
Và thật không ngờ sau khi biết cả anh và hắn không những không từ bỏ HanBin mà còn trở nên đồng lòng hợp tác với nhau chăm sóc cậu...đúng là một chuyện cậu cũng khó tin nhưng lại có thể thành sự thật.Điều đó đã làm trong cậu vô cùng cảm động , cậu đang suy nghĩ xem có nên quyết định hôm nay nói hết sự thật với hai người em của mình hay không..."Em nghĩ đã đến lúc nói cho hai em ấy biết sự thật rồi..."
HanBin vừa nói vừa múc từng muỗng thức ăn bỏ vào miệng, mùi vị nhạt nhẽo khó nuốt này đã làm cậu phải chịu đựng ba ngày nay... chắc chắc hôm nay cậu phải kết thúc trò đùa vô nghĩa này lại rồi.
"Haizz tất nhiên phải nói ra chứ... cuối cùng thì ...cũng đã đến lúc em phải rời khỏi đây rồi nhỉ?"
Người y tá nói với gương mặt hờn dỗi,cô chỉ là một y tá mới vào làm và lớn hơn HanBin tận 4 tuổi, nhưng do tính tình thân thiện của cậu mà cả hai vừa mới gặp đã trở nên vô cùng thân thiết.Tất nhiên với một cô gái vừa mới trưởng thành như cô lại gặp đúng một đối tượng hấp dẫn như vậy làm cô không thể tránh khỏi việc động lòng... nhưng dù vậy cô vẫn hiểu rõ HanBin đã là hoa có chủ nên cũng chẳng dám mơ mộng điều gì xa xôi hơn.
"Chị đừng lo em sẽ đến thăm chị vào lần tới sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa... chúng ta là bạn bè mà nên em chắc chắn sẽ không quên chị đâu"
HanBin vừa nói vừa mỉm cười rạng rỡ,đôi mắt to tròn của cậu theo thói quen nheo lại thành một đường cong vút, bộ dạng siêu cấp đáng yêu đó làm cô y tá bên cạnh bối rối đến mức đỏ cả mặt.
"Em..em nhớ giữ lời đó..."
Dứt lời cô y tá đem cả khay đồ ăn bước nhanh ra ngoài.
"Ơ...em mới ăn có hai muỗng thôi mà?"
HanBin ngơ ngác nói, cũng vì cái tật mải buôn chuyện của chính mình mà đến bây giờ bụng cậu vẫn còn đang đói meo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HwaBinXBonBin-TEMPEST] MY DESTINY 🌻
Roman d'amourĐến đây đi nào!tôi sẽ kể cho các bạn nghe về chuyện tình của họ 🌻