Chó chê mèo lắm lông

4.6K 431 6
                                    

-" Cha, má, ông nội, con muốn cưới Thái Anh"

Bà Lạp xoa đầu Lệ Sa, mỉm cười nhìn ông Lạp.

-" Ông ơi con mình lớn rồi"

-" Hà hà, nó thì chả lớn, suốt ngày chỉ biết tới Thái Anh Thái Anh thôi"_ ông nội cô chêm vào.

-" Con muốn rước Thái Anh về lần nữa, rước về một cách đàng hoàng phải đạo, dù gì cha má bên đó cũng là tự sang đây rước Thái Anh về mà. Nhà mình sai với Thái Anh, con hông muốn để Thái Anh thiệt thòi thêm nữa"

-" Cha, cha thấy sao?"_ bà Lạp khẽ hỏi.

-" Ừ, bây muốn sao thì cứ tính vậy đi"

Lệ Sa cười vui vẻ, cảm giác xin cha má rước Thái Anh về khác hẳn với được cha má rước sẵn cho về làm vợ. Dù đã có hẳn một đứa con nhưng bên trong vẫn cứ nôn nao một cách kì lạ.

Thái Anh thì ôm tay cô ngủ từ lúc nào, tật gặm ngón tay vẫn không thể bỏ, lâu lâu còn chép miệng.

Lệ Sa bế nàng về phòng, phòng ốc sửa lại được dọn sạch sẽ, không còn mùi của ả đàn bà kia nữa.

Đặt nhẹ nàng xuống giường, Lệ Sa cẩn thận rút tay ra.

-" Ưm... ahaa... trả đây"

Tay chân nàng huơ loạn xạ, như em bé đang ngủ bị giật lấy bình sữa mà ư a đòi lại.

Lệ Sa ôm lấy má nàng, một tay lại nhẹ nhàng vỗ vỗ dỗ em bé của mình ngủ.

Sau đó cô đi ra ngoài, tầm này tìm sính lễ là vừa.

...

Thái Anh ngủ một giấc dậy không thấy Lệ Sa, nàng ngó nghiêng nhìn căn phòng, nàng nhớ rõ chỗ này, những ngày đầu tiên của cô và nàng.

Thái Anh bước xuống giường, nàng đi đến cánh tủ mở ra, quả là Thái Nghiên sớm đã mang quần áo của nàng vứt đi hết. Nàng còn nhớ lần trước mẹ Lệ Sa mua cho nàng mấy chiếc váy hoa đẹp lắm, nàng chỉ tiếc vì vẫn chưa kịp mặc cho chồng xem.

Lại tìm trong ngăn tủ sâu bên trong, nàng thấy có một chiếc hộp. Mở ra thì thấy một đôi bông tai.

Lòng nàng không vui, là đồ của Thái Nghiên để lại sao? Hay... hay Lệ Sa để giành tặng cô ta nhỉ? Thời gian nàng ở đây cũng chưa thấy bao giờ.

Một lát sau thì Lệ Sa về, nhìn thấy nàng liền cười.

-" Em dậy rồi hả, Sa bế em đi rửa mặt, ăn cơm xong mình về"

Thái Anh nhìn thấy cô tay xách nách mang, đồ đạc lỉnh kỉnh mang vào phòng, chả biết cô đang làm gì.

Nhìn Thái Anh có vẻ buồn, Lệ Sa liền đến ôm nàng.

-" Sa xin lỗi, Sa thấy em ngủ say quá hông nở gọi em dậy nên mới đi một mình"

Thái Anh tì má vào ngực cô, vòng tay ôm lấy Lệ Sa như sợ bị giành lấy.

-" Sa... Sa đã ngủ với vợ mới kia chưa?"

Lệ Sa xoa xoa lưng nàng, không ngờ tới Thái Nghiên vẫn còn là nổi ám ảnh chưa dứt của Thái Anh.

-" Sa hông có đụng tới cô ta, Sa chỉ có mỗi em thôi"

Lệ Sa đưa tay vuốt tóc nàng, mùi tóc nàng thơm như những ngày đầu.

[ Lichaeng] - Phu Thê Đường MậtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ