vậy là hành trình 'mặt dày' dỗ dành chị 'người yêu cũ' của tiểu vy bắt đầu.
ừm thì cũng hơi gian nan, thử thách thật...
bước đầu tiên trong công cuộc đi xin lỗi, tiểu vy thật sự đã nghe lời chị em 'mặt dày' đi hỏi phương anh phòng bệnh của thùy tiên ở bệnh viện. em đã phải lấy một tuần trà sữa ra làm điều kiện giao dịch cho ngọc thảo để con nhỏ đó khuyên bồ của nó cho em biết.
và kết quả thật sự làm cho em muốn block cái đôi này. phương anh chỉ trả lời em một câu xanh rờn: "thùy tiên xuất viện rồi, chắc mai đi học lại đó."
má, vậy đó mà không chịu nói sớm, làm em tốn thời gian quá trời.
vậy là kế hoạch đến chăm sóc người bệnh nhằm lấy lòng phá sản. phải chuyển sang kế hoạch b, mặt dày đeo bám ở trường học.
đúng như lời phương anh nói, thùy tiên thật sự đã đi học vào ngày hôm sau. cô tuy vẫn còn hơi mệt mỏi nhưng cũng không đến nỗi không thể đi học, thùy tiên khá chắc rằng mình đủ khỏe mạnh để tiếp tục cuộc sống của mình. và dường như việc chia tay tiểu vy cũng không quá ảnh hưởng đến cô, hoặc đơn giản là do cô che giấu cảm xúc của mình quá tốt.
có lẽ việc thùy tiên bị bệnh đã trở nên quá hot trên cfs trường nên bạn học chung lớp cũng hỏi han quan tâm cô rất nhiều, quà tặng cũng không thiếu khi bọn họ hay tin cô và tiểu vy chia tay. ở trường thùy tiên khá được yêu thích, chỉ có tiểu vy là ngược lại vậy nên khi cô và em yêu nhau cũng rất ít người dám công khai theo đuổi cô, bọn họ sợ tiểu vy sẽ nổi khùng lên, đến lúc đó mười thùy tiên cũng không cứu nổi họ. bây giờ thì tốt rồi, cô và em chia tay, sẽ không có ai cản bọn họ trên con đường theo đuổi nữ thần.
"thùy tiên khỏe hẳn rồi chứ?" một bạn nữ học chung lớp với cô cầm theo một cái bánh ngọt và một hộp sữa tới đưa cho cô rồi ân cần hỏi. thùy tiên không rõ người này là ai, cô chỉ nhớ là học chung lớp với mình mà thôi. thông cảm, lúc còn yêu tiểu vy, cô thật sự không đặt người khác vào trong mắt, nếu không phải thân thiết cô cũng sẽ không để ý.
"a, mình khỏe rồi. cảm ơn cậu đã quan tâm." theo phép lịch sự, thùy tiên cười xã giao rồi gật đầu cảm ơn.
"mình có cái bánh, tiên ăn đi cho đỡ đói."
"cảm ơn nhưng mình ăn rồi, cậu giữ lại ăn đi." nhận đồ của người mình không biết có vẻ không được tự nhiên lắm nhỉ?
"thôi, tiên cứ cầm lấy, khi nào đói thì lấy ra ăn." bạn nữ kia có vẻ rất nhiệt tình, cho dù cô từ chối vẫn không bỏ cuộc.
"bị điếc hay sao mà không nghe thấy lời chị ấy nói? chị tiên đã nói là không ăn, đem đống đồ đó và biến về chỗ đi." bỗng từ đâu xuất hiện một giọng nói quen thuộc với thùy tiên, em hùng hùng hổ hổ đi tới, trên tay còn cầm theo một cái hộp nhỏ màu hồng kèm theo một bình giữ nhiệt chen vào giữa hai người rồi thẳng tay đuổi bạn nữ kia đi. gì mà mới có hơn một tuần ong bướm đã vây đầy quanh thùy tiên thế này?
"trần tiểu vy?" bạn nữ kia có chút cứng người, em đang làm gì ở đây? không phải nói hai người bọn họ chia tay rồi à?
BẠN ĐANG ĐỌC
i love you so
Fanfictioncuộc đời nhiều ngã rẽ, nhiều lối đi, nếu đi về phía em là sai thì cứ sai tiếp đi, chị cũng chưa từng muốn đi đường đúng