14: Lỗi tại ai?

155 23 0
                                    

- Không! Giáo sư, có chuyện tồi tệ đã xảy đến!

Một học viên gấp gáp hì hục từ ngoài hành lang liền đổ nhào xông vào phòng học Biến hình của Albus Dumbledore. Nam sinh thở gấp, cả người mệt lừ té thẳng xuống nền đá. Miệng không ngừng lấp bấp lẩm bẩm, đoán chừng rằng cậu ta đã rất hoảng sợ một chuyện gì đó.

Albus đang giảng bài trong lớp học. Bất chợt sự xuất hiện của nam sinh đã khiến mọi thứ xung quanh từ yên lặng đã trở nên đổ bộ xôn xao. Albus như nhận ra rằng và linh cảm cũng đã mách bảo. Ông ta liền tiến đến đỡ người nam sinh kia đứng dậy. Nhíu mày căng thẳng.

- Trò không sao chứ?

Người nam sinh bấu chặt vào tay áo của Albus, ánh mắt trừng lớn xen lẫn hoang mang. Trán và cả người đều đã ướt đẫm mồ hôi, không ngừng run rẩy mà trả lời:

- Đáng...đáng sợ quá giáo sư! Có...có một học viên... Đã...đã...

- Đã chết.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên đằng sau cánh cửa. Albus ngẩng đầu đưa mắt nhìn về phía đó.

- Riddle! Trò làm gì ở đây?!

Tom chỉnh lại ống tay áo sau chiếc áo chùng dày. Hắn không vì câu hỏi của Albus mà trở nên gấp gáp. Đợi sau khi chỉnh trang xong liền ngẩng đầu, miệng mỉm cười trả lời:

- Em chỉ là đến đây thông báo với giáo sư một tiếng. Ở ngoài kia bốc mùi kinh khủng. Nếu thầy không nhanh chóng xử lý hiện trường. Em nghĩ học viên của cả Hogwarts sẽ có một đêm mất ngủ.

Tom nói lên những điều kinh khủng ngoài kia học viện với một chất giọng ôn tồn. Nếu nghe qua thì người ta sẽ tưởng đó chỉ là một câu nói bình thường của một đứa trẻ con. Nhưng Albus lại quá hiểu tính cách khác thường của Tom kể từ lần gặp đầu tiên ở trại trẻ Wool. Thật sự, đã có chuyện xảy ra!

-- --

- Về cái chết của học viên năm nhất kia. Dumbledore, ngài đã điều tra được gì chứ?

Hiệu trưởng cùng với Albus trong phòng làm việc, với một đống giấy tờ lộn xộn ở trên bàn.

Hồ sơ về nam sinh năm nhất, Grape Navery.

Albus lắc đầu, trả lời:

- Tôi không thấy có một điểm xác đáng nào thưa ngài. Về cái chết của trò Navery giống như là một điều hiển nhiên, hoặc là một sự bất cẩn nào đó. Tôi đã cùng với những thanh tra phù thủy khác đi đến đài Thiên Văn, và tồi tệ là, chúng tôi không tìm được một dấu vết nào ngoài những mảnh thủy tinh bị vỡ ở bậu cửa sổ.

Hiệu trưởng bắt đầu thở dài, lại nói:

- Mặc dù Navery là một gia tộc không lớn nhưng cũng là một gia tộc có sự thuần huyết. Tôi thật sự không dám chắc khi nghe về tin tức cái chết của con trai mình không tìm ra được nguyên nhân rõ ràng, ông bà Navery sẽ sốc đến mức độ nào?

- Tôi thật lấy làm tiếc. Nhưng, có một điều mà tôi cần phải nói, nếu hiệu trưởng cho phép.

- Ngài cứ việc.

Albus hai bàn tay nắm lại vào nhau đặt trên bàn, biểu cảm đột nhiên lại hạ thấp cực kỳ, cực kỳ cực kỳ căng thẳng với điều mà ngài ta sắp nói ra.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ