41. Lời nhắn

115 13 0
                                    

"Chủ nhân, thực sự chúng ta vẫn phải tiếp tục trao đổi máu với bọn Dementor sao?" One lượn lờ, nêu lên thắc mắc của mình.

Kể từ lần vào bốn năm trước, bọn họ vẫn tiếp tục cuộc giao thương tới vùng đất hoang vu, nơi chứa đựng ngục Azkaban đầy nguy hại. Chu kì sáu tháng một lần, Annabella sẽ cử biệt đội sọ đầu đến và trao đổi linh hồn với chúng, cho dù linh hồn của họ vẫn còn dư khá nhiều.

Annabella vẫn còn đang chăm chú với đống cuộn len, cùng với hai chiếc kim khâu lớn ở trên tay. Có lẽ việc này đối với mụ khá là tập trung và quan trọng. Cho dù là khi nghe câu hỏi của One, Annabella vẫn không rời mắt khỏi nó. Nhưng mụ vẫn thẳng thừng trả lời.

"Đương nhiên vẫn phải tiếp tục!"

"Tại sao vậy ạ? Tôi thấy linh hồn của chúng ta cũng không thiếu thốn gì mấy. So với nó thì những giọt máu của người mới thật sự quý giá... Tôi cảm nhận điều này có hơi không thỏa đáng." One lo ngại.

Máu của Annabella, nó là sự hòa trộn mà lời nguyền được trao từ thần chết. Là chất gây nghiện mà hầu như bọn quỷ trên đời đều đam mê và ao ước được có. Nhưng có vẻ dường như chủ nhân Annabella không quý trọng và nhận ra giá trị của nó như lý thuyết. Bởi vì người luôn trao cho những kẻ khác mà không chút đắn đo gì. Điều này thật sự khiến One cảm thấy nuối tiếc và tặc lưỡi đầy ngậm ngùi khi trao nó vào mồm bọn Dementor.

"Tại sao ư?" Annabella lạnh giọng, hai bàn tay cầm kim khâu cũng dừng đi động tác sau câu hỏi. Annabella liếc mắt nhìn One, nói tiếp "Ngươi nghĩ những điều mà ta làm đều vô nghĩa như vậy sao?"

"... Không... Không ạ... Ý tôi là... Tôi đang thắc mắc nó một chút..." One nhìn thấy ánh mắt sắc bén kia từ vị chủ nhân vĩ đại đã cảm thấy ngay trên mũi đã chứa đựng một chiếc dao nhọn hoắc đầy hăm dọa và nguy hiểm. Và One đã phải ngay lập tức giải thích với Annabella về câu hỏi thật sự của mình trước khi nó đi quá xa.

"Nó phù hợp, cho cả bọn... Mùa đông này đã quá lạnh lẽo và ta muốn dành tặng chúng một số món quà nhỏ."

"Vâng?" One nhướng mày.

Phù hợp? Mùa đông lạnh lẽo? Món quà?

Điều này liên quan đến ngục Azkaban ư?

Theo như trí nhớ của One thì ngục Azkaban chẳng có lúc nào là ấm áp cả. Và bọn Dementor thì làm sao cảm nhận được mùa đông bởi mấy khúc xương lửng khửng kia chứ?

"Nhìn xem khăn choàng mà ta đã làm, ngươi nghĩ nó hợp với bé Na chứ?" Annabella giơ lên một chiếc khăn choàng màu xanh lá sọc trắng... Hình như có vẻ không giống một chiếc khăn choàng cho lắm... Giống hơn nếu nói nó là một đống bùi nhùi có chiều dài được nối từ mấy sợi gai loằng ngoằng và dai cứng.

"Xin lỗi thưa chủ nhân... Việc mà người đã nói với tôi... Là về chiếc 'khăn choàng' mà người làm nó cho Nagini ư?" One đơ cơ mặt, trừng cơ mắt nhìn vào cái thứ trên tay Annabella cùng một biểu hiện không tin cho lắm. Ý mà là sao? Điều mà One đã hỏi nhấn mạnh là bọn Dementor cơ mà.

"Ừ hử? Thế ngươi đã hỏi ta về điều gì? Ta nghĩ ngươi đang tò mò về cái thứ đang ở trên tay ta chứ?" Annabella khó hiểu.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ