50. Tôi muốn hôn cậu.

261 18 14
                                    

"Hừm, nhưng mi định làm gì?"

"...Không, không có gì đâu." Tom đắn đo, sau lại lắc đầu. Có lẽ khi vừa rồi hắn đã nảy ra một ý nghĩ táo bạo gì đó, nhưng có thể vì một lí do nào mà tạm gác đi.

Annabella thầm đánh giá nhưng không có ý kiến gì, ả chỉ gật đầu như cho qua câu chuyện đang xảy ra và bắt đầu bằng một đề tài khác.

"Nếu không còn điều gì nữa thì mi nghỉ ngơi đi!"

"Vâng." Tom gật gù nhưng sau khi nhìn thấy bước chân rời đi của Annabella thì nó lại vội ngăn cản.

"Cơ mà, Annabella chưa chúc tôi ngủ ngon."

"..." Annabella liếc mắt nhìn Tom, cười khẩy "Nên để bé yêu của mi chúc cho thì hơn."

Thật ra trong tâm thế này, Annabella chỉ là đơn giản chọc ghẹo Tom. Một người bình thường mà nói thì cũng nghĩ như thế, nhưng đối với người đến từ Bình Dương như Tom, thành công bằng lối đi riêng thì suy nghĩ bây giờ tựa như một con nhọng mơ mộng trong kén bướm.

"Annabella cảm thấy khó chịu khi tôi có bạn gái sao?" đoán vẻ mặt lúc này của Tom không giống như vẻ mặt của một người khó chịu khi người khác nhắc đến bạn gái, ngược lại trong mắt hắn lại mang đến sự phấn khởi, lấp lánh như mong chờ.

"Chuyện của mi, ta-không-quan-tâm!" Annabella muốn quan tâm chỉ là cánh tay đắc lực có đủ về mặt mạnh mẽ của hắn hay không thôi, còn chuyện tình cảm thì mụ nghĩ bản thân không cần xía vào làm gì.

Ừ thì là vậy, nhưng Tom có vẻ không muốn hiểu lắm về điều này của Annabella, nó hiểu theo cách riêng biệt nhất, theo cách của một kẻ mê Annabella.

Và Tom nghĩ rằng Annabella đã ghen khi nó có bạn gái, chỉ là cô ấy không muốn thừa nhận mà thôi.

"Nếu Annabella không thích, tôi sẽ chia tay!" Tom chắc nịch thốt như kiểu hắn có thể chấm dứt với Rena mọi lúc nếu Annabella cảm thấy khó chịu. Điều này hãi hùng với Annabella khi mụ chưa nghĩ tới khắc này nó lại bật ra điều đó.

"Xàm!" mụ chề môi.

Tom đã quá ngông trong việc quyết định của mình, có lẽ bây giờ nó vẫn còn thứ cảm giác mãnh liệt trong câu chuyện về mẹ nó và thiếu gia nhà Riddle cho nên mới dám chắc chắn như vậy. Vì thế, Annabella quyết định chấm dứt mọi thứ cho đến ngày mai.

"Cứ lo mà nghỉ ngơi cho tử tế đi!" Annabella dứt khoát rồi rời đi mất. Còn Tom thì có vẻ ngờ nghệch, nó ngồi bệch xuống giường, lẩm nhẩm "Annabella giận mình ư? Vì Rena?"

"Nhưng mà cô ấy thực sự đã ghen?"

"Thực sự đã ghen..."

"Ghen!"

Sau những từ lặp lại nhấn mạnh này, Tom đã tự thấp lên cho mình ngọn lửa hi vọng vô cùng cháy bỏng về một tương lai có hoa, có nến, có nhà thờ và lời tuyên thệ, sau đó có thêm những đứa trẻ xinh xắn đáng yêu.

Nghĩ đến, trên khuôn mặt thiếu niên lại ửng lên đôi gò má đỏ hỏn, môi cũng không thể nhịn được mà cười tủm tỉm.

Đoán chắc đêm nay Tom lại mất ngủ đây.

-- --

Mấy tháng sau, Tom vẫn tiếp tục giữ mối quan hệ tình cảm với cô bé Rena, điều này không hề thuyên giảm mà ngược lại ngày càng tăng. Rena cũng từ đấy mê mệt Tom như điếu đổ.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ