60. "Tôi muốn đút..."

362 25 9
                                    

Annabella thần bí. Sau đó, mụ liền biến ra trên tay là những lọ thủy tinh nhiều màu sắc, cùng với nụ cười mất nhân tính đang xuất hiện trên môi.

"Một liệu trình trị thương miễn phí!"

"Hả?" Tom kinh ngạc, trực tiếp bật dậy né khỏi Annabella.

Nhớ đến những lần bị bệnh hay là bị thương, Annabella sẽ trực tiếp xem xét và cấp cho hắn hàng tá loại độc dược. Đặc biệt là độc dược "trị thương" do cô ấy tạo ra và luôn tiêm vào não hắn rằng là nó có thể trị được bách bệnh. Tom cũng muốn cố tin điều đó, nhưng, chỉ khi bắt đầu nếm thử mùi vị của nó là đã đủ khiến Tom bệnh nặng thêm.

Dù cho hắn có yêu thích Annabella và mọi thứ của cô ấy, nhưng mà ngoại trừ duy nhất là độc dược do cô ấy luyện, nó thật sự rất "độc".

"Chẳng phải vừa rồi 'bé cưng' đã bị thương sao?" khuôn miệng từ khi nào đã kéo lên như đến mang tai, Annabella khúc khích trêu chọc cậu bé. Sau đó cũng cùng đứng dậy, từng bước tiến đến gần Tom, vừa bước vừa phe phẩy những lọ độc dược.

"Tôi cảm thấy đã rất khỏe rồi, không cần chữa trị nữa đâu." trán Tom đổ mồ hôi, miệng hắn cố rặn ra một nụ cười mỉm chi.

Nhưng Annabella vẫn cứ tiếp tục đẩy lọ thuốc đến trước mặt Tom, rất vui vẻ đề nghị "Đây đều là thuốc bổ, không những có tác dụng chữa trị mà còn làm tăng sức đề kháng. Rất tốt đó!"

"Tôi thiết nghĩ để khi nào cần hẵng nên dùng đến. Bây giờ sử dụng rất là uổng phí!" Tom đưa tay đẩy lọ thuốc về phía Annabella, tìm một lí do để không dẫn đến cái chết.

"Ta vẫn còn rất nhiều!" Annabella lại tiếp tục đẩy đến.

"Nhưng bây giờ tôi cảm thấy rất khỏe." Tom từ chối và lại đẩy về.

"Cứ uống đi." Annabella vẫn giữ nụ cười vui vẻ.

"Không đâu mà..." Tom lắc đầu, lại lần nữa đẩy về phía trước.

"Uống đi." Annabella đẩy đến nhưng nụ cười trên môi cũng không còn vui vẻ nữa.

"..." Tom liên tục lắc đầu, vẫn là hành động như cũ.

Đến lúc này, Annabella không còn đủ kiên nhẫn để chơi trò kéo co với hắn. Nụ cười trên môi chợt tắt, mụ nhíu mày và quát lên "Uống!!"

Nhưng có lẽ vì hoảng loạn, Tom Riddle đã theo phản xạ trước đó mà đẩy về phía trước. Nhưng có vẻ vì quán tính khá lớn khiến người hắn nghiêng đến phía Annabella và cũng có thể là do sàn trơn làm hắn "vô tình" trượt chân. Cho nên, Tom Riddle đã đẩy Annabella về phía đối diện và cả hai trực tiếp ngã nhào xuống.

Trước hành động chớp nhoáng ấy, Annabella chưa kịp định hình đã bị đẩy ngã. Nếu không có chiếc giường ngăn cản, có lẽ cả người Annabella đã chễm chệ ở trên sàn.

Nhưng mà có vẻ hơi nặng.

Annabella nghĩ, trong khi mọi thứ xung quanh mụ đều vẫn còn mơ hồ sau cú sốc.

Cho đến khi lấy lại tầm nhìn, Annabella mới biết lí do tại sao mụ lại thấy nặng. Bởi vì kẻ gây ra tất cả đang dùng mụ như một tấm đệm.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ