61. Abraxas thấy đó là tình yêu giả dối

267 26 7
                                    

"Bày đặt nhõng nhẽo!" Annabella cho nó một ánh mắt khinh bỉ, song, mụ vẫn thở dài và nói "Được thôi. Há miệng đi!"

Annabella biến ra một chiếc thìa bạc, sau đó rót xuống dung dịch màu xanh từ lọ thủy tinh.

Tom theo lời nói của Annabella, hắn há miệng và chăm chú vào hình ảnh người con gái tóc đỏ đang săn sóc hắn một cách vụng về.

Đáng yêu quá!

Tom cảm thán trong khi Annabella cúi người và từ từ trút thìa dược liệu vào khoan miệng của hắn.

Màu xanh đậm lè trên mặt thìa, mang theo một hương vị phẩm dược đắng nghét chạm vào đầu lưỡi đã khiến Tom tê rần ở cổ họng. Khi nó trôi chảy đổ xuống và trào vào vòm họng, những điều kinh khủng khiếp mà từ trước đến nay Tom đối mặt y như đang lần lượt xuất hiện tại giây phút ngàn cân.

Nhưng khi nhìn vào khuôn mặt mong chờ của Annabella, Tom vẫn cố gắng để có thể nuốt nó xuống một cách ngon lành nhất.

"Đã xong!" Annabella híp mắt và mỉm cười như thể mọi chuyện đã hoàn thành trót lọt. Sau đó mụ vui vẻ và tách khỏi tư thế khó coi vừa rồi, nói nối đuôi "Vậy là ta có thể yên tâm rồi!"

Khi Annabella rời khỏi, Tom bỗng dưng lại cảm thấy trống trải vô cùng, cảm giác này khiến hắn rất khó chịu.

"Annabella, ở cạnh tôi một lúc có được không?"

Tom níu ống tay áo của mụ phù thủy, ánh mắt rất mong chờ.

Tuy vậy, Annabella đã phủi tay Tom ra và trả lời: "Không được đâu! Ta còn phải giải quyết một số vấn đề nữa!"

"Vấn đề gì chứ?"

"Mi không cần để tâm!" Annabella lắc đầu kháng cự đề nghị giải thích của Tom. Mụ nghĩ không nhất thiết phải nói cho nó nghe, dù sao đây cũng là cái giá phải trả khi vi phạm điều lệ.

Hơi đau đớn nhưng sẽ mau chóng thôi.

"Có lẽ hai đến ba ngày ta mới trở lại. Hãy tự để ý đến sức khỏe của mình."

Annabella nhẹ nhàng nói và khi nhìn thấy khuôn miệng hắn mở ra cho sự xuất hiện của một câu hỏi, mụ đã đặt ngón tay chặn ở đầu môi Tom, nghiêm túc thốt "Mi không cần phải nói gì thêm cả!"

Sau câu nói của Annabella, khung cảnh như đã bị đóng băng tại đây. Tom đưa mắt nhìn Annabella, chính mụ cũng chìm đắm trong cái hố đen tĩnh lặng mà đôi mắt hắn mang lại. Nhưng nhanh chóng, Tom đã phá vỡ sự im lặng ấy.

Hắn nắm lấy bàn tay Annabella đang đưa trước mắt hắn, nhẹ nhàng đặt lên nụ hôn trên mu bàn tay của mụ và dịu dàng trả lời "Tôi sẽ đợi Annabella!"

Annabella bất ngờ rút bàn tay lại. Trong giây phút đó, ánh mắt mụ trở nên hoang mang và nhìn chằm chằm vào nơi Tom Riddle đã trực tiếp dán môi lên.

Điều này bình thường ư?

Annabella chỉ suy ra một ý nghĩ và mụ nhanh chóng xoay người. Nhưng trước khi đi, Annabella vẫn căn dặn rằng: "Nhớ là chỉ được ăn món ăn thanh đạm, không được ăn quá nhiều thịt, nhất là thịt bò đấy!" 

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ