5. "Anna, mọi chuyện là lỗi của ta"

311 31 0
                                    

5. "Anna, mọi chuyện là lỗi của ta".

o0o

- Trò Riddle, trò có thời gian chứ? Ta nghĩ mình cần bàn về một số vấn đề với trò...

Sau khi bữa ăn sáng kết thúc ở đại sảnh đường, Tom chuẩn bị lên phòng bộ môn Lịch sử pháp thuật mà giáo sư Cuthbert Binns đảm nhiệm. Nhưng trước khi hắn có ý định đó thì một người đàn ông trung niên chặn ngang lối của Tom. Người này chính là kẻ trước đây thông báo và gửi thư đến cho Tom khi còn ở trại trẻ Wool. Và không ai khác đó là Albus Dumbledore - giáo sư dạy môn Biến hình.

- Xin thứ lỗi, em còn tiết học đầu tiên của giáo sư Binns.

Tom hờ hững trả lời. Mặc dù có là ai đi chăng nữa, Tom Riddle hắn sẽ không bao giờ tỏ ra một tí thái độ bất kính nào, mặc dù điều đó khiến hắn không bằng lòng và cảm thấy khó chịu.

- Ta chỉ cần một ít thời gian của trò. Về việc giáo sư Binns, ta đã xin phép ngài ấy cho trò được vắng mặt đôi chút. Sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến học tập của trò đâu.

Albus luyên thuyên. Đến mức này, Tom cũng không thể từ chối lời đề nghị này của ông ta. Cứ như thế, Tom theo bước Albus mà đi đến phòng của giáo sư. Với vai trò là khách mời, Tom ngồi vào chiếc ghế nhung mềm được in hình sọc caro màu nâu, trước cái bàn được làm bằng gỗ liêm. Tom người dựa vào đằng sau, cơ thể thẫn thờ điềm tĩnh.

Albus ngồi vào phía ghế đối diện. Nhìn biểu hiện của Tom, cũng chẳng quan tâm đến. Ông ta lấy tay chỉ vào đĩa bánh ngọt trên bàn, mở lời:

- Trò muốn thưởng thức một chút bánh ngọt và trà táo chứ?

Tom lắc đầu, kiêng nghị trả lời:

- Em không thích bánh ngọt và trà. Giáo sư hãy vào vấn đề chính, vấn đề khiến một vị giáo sư toàn năng tìm đến và gặp riêng một phù sinh bình thường như em.

Albus nghe thế thì trầm tính hơn. Dường như không gian xung quanh trở nên im lặng đến lạ thường, ngay cả tiếng vo ve của con ong ngoài cửa sổ cũng có thể nghe được rõ ràng.

- Ta muốn hỏi trò một điều. Đêm qua, trong căn phòng ấy, trò có thấy ai chứ?

Tom mím môi, hắn phân vân không biết tại sao ông ta lại hỏi hắn một câu hỏi kì lạ như vậy. Liệu ông ta có liên quan đến ả Annabelle?

- Ý của giáo sư là...

Tom nghi vấn hỏi.

Albus thấy sự nghi ngờ trong lời nói của Tom thì từ trạng thái âm trầm nghiêm trọng trở thành dáng vẻ hoà nhã, tươi tắn. Ông ta nhẹ giọng trả lời:

- Ta nghe được những lời đồn đó từ nhiều năm trước đây. Trò trùng hợp cũng ở đó nên ta có hơi thắc mắc liệu nó có thật không. Nhìn chung, chắc nó không phải thật?

- Giáo sư có lẽ quan tâm đến Annabelle nhỉ?

Tom hơi mỉm cười. Nhưng nụ cười thần bí của hắn làm cho Albus hơi rợn người. Nhưng vấn đề không phải nằm ở đó, Annabelle, cái tên khoảng chừng đã biến mất từ bốn mươi năm trước nay lại được phát ra bởi miệng của một đứa trẻ. Đúng hơn là nó đã khiến Albus sốc đến nỗi đôi mắt trở nên trố lên và miệng phải cứng lại.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ