12. Khiêu chiến

149 22 0
                                    

12. Khiêu chiến.

oOo

Thằng nhóc thủ tịch nhìn thấy cảnh đối thoại của huynh trưởng và Tom về con búp bê, nó liền bày ra một ý nghĩ: thằng Mudblood ấy mà lại dám hất tay của huynh trưởng, phải biết rằng được huynh trưởng để ý chính là vinh hạnh của nó. Để xem nào, thủ tịch đây sẽ cho nó biết được hậu quả của việc bất kính với huynh trưởng.

Ục ịch tiến đến, nó mau chóng giương tay và cầm lấy con búp bê to bằng bàn tay của một người lớn. Trước phản ứng của Tom, nó quẳng con búp bê dưới đất và không ngừng dùng cái lực dẫm từ đống thịt mỡ để cố gắng chà đạp lên con búp bê. Miệng không ngừng rủa:

- Chết này, chết này! Con búp bê xấu xí và bẩn thỉu, ha ha ha...

- Cút ngay!

Tom đi đến và đẩy đứa trẻ rời khỏi vị trí. Đôi mắt hắn hừng hực tức giận nhìn tên thủ phạm như muốn giết chết nó ngay lập tức.

Con búp bê dưới những cơn đạp đã trở nên tơi tả và sứt mẻ, Tom cúi người sau đó nhẹ nhàng ôm lấy con búp bê. Từ trên tay, Tom phủi nhẹ những đám bụi bẩn đính trên nó rồi tiếp tục quay sang nhìn tên mập với đôi mắt lườm chặt mà sâu bên trong, đó là ngút ngàn vẻ giận dữ và căm thù.

Có thể chẳng ai biết, đây là lần đầu tiên Tom cảm thấy tức giận đến vậy. Ngay cả khi bị đối xử tệ bạc ở trại trẻ hoặc là nhận ánh mắt khinh thường của người khác, Tom cũng chưa bao giờ dùng ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn họ như bây giờ.

Thằng nhóc nhìn thấy biểu hiện đó của Tom thì cảm thấy cả người trở nên run sợ và ngột ngạt. Chẳng riêng huynh trưởng cũng cảm thấy điều bất thường đó. Anh ta giả vờ ho khụ rồi nhìn không gian vắng lặng xung quanh. Cũng may là giờ này còn khá sớm nên cũng không quá nhiều học viên tụ tập, nếu có thì cũng chỉ là những tên mọt sách chẳng đáng quan ngại. Điều đó khiến anh ta an tâm hẳn.

- Thôi được rồi, mau về chỗ ngồi đi!

Huynh trưởng véo tay thằng nhóc ủn ỉn, nghiêm chỉnh yêu cầu. Sau đó anh ta lườm mắt Tom một cái rồi cũng rời khỏi. Để lại cái ánh nhìn "trìu mến" của Tom và con búp bê đang trong vòng tay của đứa trẻ.

Những chuyện vừa rồi xảy ra, Tom không còn hứng thú để ở lại và chuẩn bị thưởng thức bữa sáng của trường nữa. Hắn nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình ở trên bàn, sau đó gấp gáp trở về phòng của mình ở khu kí túc xá nhà Slytherin.

-- --

"Annabelle...!"

Tom bước vào phòng rồi quẳng con búp bê lên trên giường, khiến nó từ bên này mà lăn sang bên kia của mép giường một cách nhẹ bẫng. Tom đứng yên một chỗ, tay khoanh lại và để ở trước ngực, hùng hồn kêu.

Con búp bê bất động nằm sấp mặt xuống giường một cách chổng chèo, nhưng một khoảng thời gian ngắn ngủi sau thì bỗng nó bắt đầu nhúng nhích và run lên như đang có một thiết bị điện đặt ở bên trong cái cơ thể nhồi bông của nó.

Bùm, một tiếng động nhỏ phát ra, xung quanh chỗ con búp bê phủ đầy khói đen và thật nhiều bụi. Cho đến khi mây khói tản mờ, hình dạng của Annabelle mới dần xuất hiện và đang lơ lửng ở trên giường.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ