30. Nhận ra

181 18 3
                                    

Mấy năm qua, số sách Tom đã đọc ở căn hầm ngày càng nhiều. Từ dãy sách đầu cho đến gần tận cùng thì có khoảng hơn ba ngàn bảy trăm quyển sách lớn nhỏ. Tom tính toán thử thì số sách nó chạm qua đã vượt mốc một ngàn quyển và năng suất qua từng năm cũng tăng lên.

Đến với sách nâng cao ở kệ lớn phía sau, Tom đang đứng dừng ở đó để lấy ra mấy quyển để đọc. Một quyển bùa chú về biến đổi các loại vũ khí, một quyển thay dạng vật chất tập trung theo khuynh hướng nâng cao. Và tiếp theo Tom định sẽ tìm một quyển về cách tạo ra con rối bất tử. Annabella đã nói với hắn những thứ hắn cần có thể ở cái kệ này.

Tom mò mẫm hồi lâu, thấy một quyển da dê màu nâu khá dày được đặt tùy ý ở đầu tủ bám đầy bụi bẩn. Hắn thổi một hơi trên bề mặt khiến khói bụi mù mịt bay đi sau đó lau qua bìa đã thấy ngay thứ hắn cần tìm.

Tom định bụng sẽ ôm đống sách ấy lên tầng để đọc nhưng một sự việc bất cẩn mà hắn đã để rơi mất quyển sách vừa tìm xuống dưới đất. Nhưng bất ngờ hơn khi trong số sách lại rơi ra mấy thứ kỳ quái khiến người khác phải tò mò.

Tom cúi người, nhìn những bì thư rơi ra từ quyển sách và nằm ngổn ngang dưới nền gạch. Và tầm mắt của hắn đã bị thu hút bởi một tấm thẻ cứng màu vàng nhạt, chính xác hơn thì đó chính là một bức ảnh thẻ của ai đó.

Annabella Cruise 27/07/1881.

Ảnh thẻ của Annabella?

Tom nghĩ, cũng vì sự hiếu kỳ về mụ phù thủy đã là bạn cùng phòng gần năm năm. Hắn đã lật úp chiếc thẻ lại để xem khi thời niên thiếu, Annabella trông sẽ như thế nào.

Phải nói, Tom không thích Annabella khi để khuôn mặt của mẹ hắn làm cái bao bì. Nếu nói hồi nhỏ thực sự đã từng, Tom thích được cảm giác cưng chiều của mẹ mà hắn khao khát. Nhưng càng lớn hắn lại nhận thức được đó không phải tình yêu mẫu tử mà hắn dành cho Annabella. Annabella chưa từng và chưa khi nào là mẹ hắn cả.

Có chút bức rức, có chút buồn bã nếu không có sự hiện diện của Annabella và nếu không nghe thấy được giọng nói của mụ thì Tom sẽ không cảm thấy ổn thỏa tí nào . Hoặc khi Annabella không quan tâm đến hắn, hắn không hiểu mình bị gì mà có cảm giác giận dỗi hay thậm chí là khi Nagini làm nũng với Annabella, Tom sẽ cảm thấy ghen. Tự lúc nào, Tom đã không muốn chia sẻ Annabella cho bất kì ai kể cả mười hai cái đầu.

Lần đầu hắn có cảm xúc ấy là vào năm thứ tư. Những thứ cảm giác bừa bộn rối bời như điều khiển tâm trí hắn khiến hắn thường mất tập trung. Vì tìm kiếm nguyên do, Tom đã hỏi thầy ruột của mình là giáo sư Horace về những cảm giác mà hắn đã trải qua.

Nhưng thứ khiến Tom thực sự kinh sợ khi thầy ấy đã nói rằng Tom đã đến tuổi yêu đương. Và người mà Tom đã kể với thầy chính là người mà Tom thích. Đó là những biểu hiện cơ bản của mối tình đầu ở những cậu bé trai mới lớn.

Thầy Horace chắc chắn đã đoán sai. Làm sao mà hắn có thể thích Annabella? Một người hơn hắn cả mấy chục năm tuổi thế cơ mà? Thật là điên rồ!

Tom cười châm biếm khi nhớ lại. Sau đó khi mặt bên kia của thẻ ảnh lật lên. Một khuôn mặt cũng từ đó mà hiện ra trong mắt Tom.

[HP] Lời nguyền AnnabellaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ