Chương 49:Nổi lo của Trang

319 25 0
                                    

Ánh mặt trời mỗi lúc lên cao cùng những ánh nắng nhẹ nhàng của buổi sớm sưởi ấm cho hai người đang yêu dựa vào vai nhau. Trang cứ như vậy mà nằm thϊếp đi trên đôi vai của thầy Nam. Thầy nhìn nàng, vòng tay ôm lấy nàng, hôn nhẹ lên chán đầy dịu dàng.

Bọn trẻ đang ngồi học chữ. Thầy Nam hứa với Trang sẽ chăm sóc dạy dỗ chúng đoàng hoàng. Nơi ở này rất yên tĩnh và tự do.

Trân Ni và Trí Tú bất chợt tới. Họ nhìn thấy sự bình yên trong ngôi nhà nhỏ này. Thầy Nam có chút bất ngờ và mừng rỡ khi có hai vị khách tới thăm. Nhưng thầy lại không dám cử động sợ Trang thức giấc. Em ấy hiếm khi có một giấc ngủ ngon như vậy. Buổi đêm em ấy thường bị những cơn đau hành hạ, buổi sớm thầy phải che chắn cho cơ thể Trang ấm áp một xíu để thoả mãn cái sở thích ngắm bình minh của nàng. Sau đó, khi thời tiết ấm áp hơn nhờ những tia nắng mặt trời, chiếu vào giúp nàng dễ dàng đi vào giấc ngủ. Nàng thường có giấc ngủ ngon trên đôi vai của thầy vào tầm giữa buổi sáng.

Bọn trẻ háo hức chạy ra đón người chị tốt bụng mà chúng luôn mong nhớ. Chúng cũng khá quen với bộ dạng giả nam nhân của Trân Ni mỗi khi ra ngoài nên không có gì bất ngờ cả. Bọn nó biết chị gái đang ngủ nên cũng rón rén chạy lại. Trân Ni và Trí Tú thấy cảnh này thì ngay lập tức hiểu ý không được làm ồn.

Họ ra hiệu chào thầy Nam rồi dắt bọn trẻ vô chùa thắp nhang nhường không gian lại cho đôi tình nhân kia. Trên đường đi họ hỏi thăm tình hình của mọi người trên này. Bọn trẻ ríu rít kể chuyện. Chị và cô đều nắm được tình hình. Trang có lẽ đã rất yếu rồi. Cả thầy Nam và bọn trẻ đều chuẩn bị tinh thần cho một ngày nào đó bất chợt Trang sẽ ra đi. Nàng sẽ yên tâm nhắm mắt và tin tưởng giao các em lại cho thầy Nam chăm sóc.

Mọi người vào chùa cầu phước lành, bình an. Trò chuyện với nhà sư, quyên góp chút của cải làm phước sau đó rời đi.

Khi trở về thì thấy thầy Nam đã chuẩn bị chút đồ ăn cho cả nhà. Trang thấy Trân Ni thì mừng rỡ. Nụ cười yếu ớt hiện ra trên khuôn mặt đã kém sắc của nàng. Trân Ni dắt theo Trí Tú lại gần để chào hỏi.

Trang và Trí Tú cũng không thân thiết cho lắm. Trước đây ở trong phủ họ không bằng lòng ra mặt luôn. Trí Tú không tôn trọng Trang, còn Trang cũng chỉ chào hỏi cho có trách nhiệm. Vì thời điểm Trân Ni chưa vào phủ. Trang chính là người được lòng cậu Tư nhất. Cô không vô lễ với chị nhưng cũng chả xua nịnh. Hơn nữa, cô còn theo bè phái của mợ Hai, mợ Tư. Nên giữa Trí Tú và Trang có một khoảng cách nhất định. Cô biết trong việc giúp cô rời khỏi phủ cũng có công sức không hề nhỏ của Trí Tú. Nhưng nhất thời gặp nhau cũng còn chút ngượng ngùng.

Trân Ni hiểu được cái khoảng cách của hai người nên chủ động nói chuyện trước cho thay đổi không khí ngượng ngùng này.

-Chị Tú bây giờ sẽ là vợ của em. Hôm nay, chị ấy mang theo thân phận này đến để chào mọi người.

Trang nghe vậy thì mừng rỡ. Cuối cùng Trân Ni cũng làm được điều em ấy muốn. Còn Trí Tú thì hơi ngại kèm theo chút thích thú khi Trân Ni giới thiệu mình như vậy.

- Chúc mừng hai người nha. Cuối cùng hai người cũng làm được điều mình muốn. Tình yêu của hai người khiến chị rất ngưỡng mộ.

Câu nói cùng với những lời thật lòng của Trang khiến cho đôi uyên ương kia như được khích lệ vậy. Thầy Nam cũng chạy lại nói với Trang.

- Hay là tối nay mình cũng làm đám cưới đi.

Trang cười hiền hòa với thầy Nam.

- Ừ, thì cưới.

Vậy là ngày hôm ấy. Họ quyết định làm đám cưới, một cái đám cưới gấp gáp không hề có sự chuẩn bị vì trong lòng ai cũng hiểu rõ thời gian của Trang không còn nhiều nữa. Mọi người muốn giúp Trang làm những gì mà cô ấy muốn. Cho đôi uyên ương nên đôi nên cặp. Đất trời chứng giám cho tình yêu đơm hoa kết trái.

Hôm trước đi hội chợ Trân Ni đã mua được rất nhiều trâm cài tóc, phấn son và những đồ trang sức khác. Cô lấy ra đưa cho Trí Tú để trang điểm cho Trang thành cô dâu thật lộng lẫy. Những đồ dùng hôm trước Trân Ni mua cũng được đem ra sắp xếp cho tổ ấm mới của Trang và thầy Nam. Nhìn căn phòng được trang trí đủ đầy đủ tiện nghi mà bao nhiêu cặp vợ chồng trẻ mới cưới đều ao ước. Trí Tú thấy Trân Ni đúng là người chu đáo. Ở nơi hoang vu này, có được những món đồ kia thật tiện lợi biết bao nhiêu.

Trang trông đẹp lung linh và hiền dịu, với cách trang điểm không quá đậm, cũng không quá nhạt của Trí Tú. Trong khi Trân Ni đang lo sắp xếp phía bên ngoài, thì trong này Trí Tú vừa trang điểm cho Trang vừa nói chuyện.

- Em không ngờ có một ngày chị em mình lại thân thiết tới mức được chị trang điểm cho em thế này. Hơn nữa lại là vợ Cả trang điểm cho vợ lẽ đi lấy chồng mới.

Trang nói xong thì cả hai đều bật cười cho cái sự lạ đời này.

- Ừ nhỉ, trước chúng ta không hề ưa nhau. Mà đúng ra là ghét nhau.

Trang cười hiền, gương mặt suy nghĩ một chút rồi nói nhỏ nhẹ.

- Cô gái nhỏ đó... Đã làm nên những điều thật kỳ diệu... Em hy vọng em ấy sẽ được hạnh phúc, bình an suốt cuộc đời... Chị này.

Trang bỗng nhiên cầm tay Trí Tú nói tiếp.

- Em biết chị không như em, muốn buông bỏ là buông bỏ. Chị còn cha mẹ, còn con cái. Nếu đặt họ và Trân Ni lên trên một chiếc cân. Đương nhiên Trân Ni nhẹ hơn họ rất nhiều. Bảo chị phải lựa chọn là điều quá khó khăn. Nhưng em ấy là người tốt, cả cuộc đời này sẽ chả có ai tốt như em ấy đâu. Chị hãy cùng nắm tay em ấy đi qua mọi khó khăn thử thách nha. Đừng để em ấy đang ngập tràn trong hạnh phúc. Lại bị chịu đau đớn và tổn thương. Người sống tình cảm, vì người khác như Trân Ni sẽ không chịu nổi đả kích đâu.

Trong khoé mắt của Trang lúc này đã có những giọt long lanh, cô cố gắng để nó không rớt xuống trên khuôn mặt. Trí Tú lấy khăn thấm nhẹ lên đó, ngăn cho nó không trôi đi những lớp phấn chị vừa đánh xong. Trí Tú hiểu Trang lo lắng cho Trân Ni, em ấy sợ Trân Ni sẽ phải đau khổ về tình yêu. Trang nói không sai. Nếu đặt Trân Ni lên trên bàn cân với cả cha mẹ và con cái của Trí Tú. Chắc chắn bên kia sẽ nặng hơn. Trí Tú không dám nghĩ đến ngày đó. Chị chỉ cố gắng hết mình để mọi việc không bị phát hiện. Họ sống âm thầm với tình yêu này.

Trang ngồi đó chờ đợi lời hứa từ Trí Tú. Sức khoẻ của cô đã rất yếu. Ngày cô rời xa cuộc sống này đã rất gần. Cơ thể của cô, cô là người hiểu rõ.
nhất.

_______________________________________

ĐỂ EM THAY CHỒNG CHĂM SÓC CHỊNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ