Chương 19: Muốn ly hôn

288 12 0
                                    

Lý Thạc Mân bỏ viên kẹo Kim Mẫn Khuê cho vào túi, mang tới cửa hàng.

Y không ăn, lúc rảnh lại lấy ra nhìn, như có điều suy nghĩ.

Chuyện này quá đỗi kỳ lạ.

Dù trước giờ Lý Thạc Mân vẫn luôn yên tĩnh, nhưng sức sống tràn đầy, đứng một chỗ cũng có thể tỏa sáng, sao có như bây giờ, giống một đóa hoa mỏng manh bị bão lớn tàn phá.

Từ Minh Hạo không nhịn được nói: "Cậu đang chơi trò 'Tìm sự khác biệt' trên giấy gói kẹo à? Nếu không cậu chơi trên mặt tớ thử xem? 

Lý Thạc Mân: "..."

"Thôi, không làm khó cậu." Từ Minh Hạo cầm gương nhỏ dặm lại son dưỡng, "Nói một chút đi, chuyện gì? Cậu cũng ủ rũ hơn nửa ngày rồi, là tên nào bắt nạt bảo vật trấn điếm của chúng ta?"

"Cậu cứ tưởng tượng tào lao." Lý Thạc Mân nhìn thỏi son trong tay cậu khác với mọi lần, trầm ngâm chốc lát, hỏi: "Hạo Hạo, nếu như bạn trai cậu không thích cậu mua nhiều mỹ phẩm như vậy, cậu sẽ làm thế nào?"

Ngoại trừ hán phục, số tiền Từ Minh Hạo tiêu vào mỹ phẩm là không thể tính được, cậu dễ bị hấp dẫn, không thể quản được tay mình, không quan tâm là brand lớn hay nhỏ, chỉ cần cảm thấy hứng thú thì nhất định sẽ mua, số lượng có thể so với beauty blogger.

Nghe đến vấn đề này, Từ Minh Hạo trả lời như chặt đinh chém sắt: "Đá anh ta!"

Lý Thạc Mân cười ra tiếng.

"Cũng không nhất định nha." Từ Minh Hạo sảng khoái, "Phải xem bản thân anh ta như thế nào, có đáng giá để tớ lui một bước hay không."

Từ Minh Hạo cũng biết mình lãng phí tiền, rất nhiều thứ mua về không dùng được mấy lần đã ném vào góc, chỉ thỏa mãn dục vọng mua sắm của mình. Điều kiện kinh tế của cậu không tốt đến mức có thể tùy ý tiêu xài như thế, cũng vì vậy mà cuối tháng nào cũng hết tiền, mẹ Từ đã lải nhải không ít lần.

"Tình yêu không phải đều là thế này sao? Anh bao dung tôi điểm này, tôi nhường nhịn anh điểm kia, đâu có ai phù hợp hoàn toàn với ai bao giờ." Từ Minh Hạo cười khanh khách nhìn về phía y, "Chẳng phải cậu với Kim Mẫn Khuê cũng như vậy sao?"

Giang Cảnh Bạch sững sờ: "Tớ và Kim Mẫn Khuê?"

"Ngày nào cậu cũng về nhà sớm, tập trung công việc vào ban ngày, trò duy nhất bản thân hứng thú cũng phải chơi lén, chuyện gì cũng cân nhắc đến Kim Mẫn Khuê." Từ Minh Hạo đếm giúp y: "Kim Mẫn Khuê thì tớ không rõ lắm, nhưng từ công ty anh ta đến cửa hàng chúng ta cũng không tiện đường, mà đêm nào cũng tới đón cậu..." Cậu dừng lại, hỏi: "Từ tiệm chúng ta ngồi tàu điện ngầm một chút là đã đến Ngự Thuỷ, tại sao ngày nào anh ta cũng đến đón cậu?"

Cậu thắc mắc vấn đề này lâu rồi.

Lý Thạc Mân rũ mắt xuống, kẹo sữa lăn trong lòng bàn tay: "Anh ấy sợ tớ về sớm, một mình làm cơm tối."

Tuy việc này Lý Thạc Mân hoàn toàn làm được.

"ĐM." Từ Minh Hạo tự đòi ăn cơm chó, hối hận không thôi, "Cho nên không phải là các cậu đều cân nhắc vì đối phương sao? Tớ cũng muốn bạn trai tốt như vậy, việc mua ít mỹ phẩm lại..." Cậu đau lòng: "Cũng không phải không được mà."

[Chuyển ver] GYUSEOK| Tiên sinh vẫn không chịu ly hônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ