'...':Lời nói
"...":Suy nghĩ
/.../:Hành động
<...>:Thông tin khác
———————————————————
Ánh mắt của cậu vẫn hướng về phía Finland,nhận ra đc sự do dự của cậu Finland định thu tay lại nhưng bất ngờ Vietnam lại đặt lòng bàn tay ấm áp của mình vào lòng bàn tay lạnh giá của anh.Điều này khiến Finland rất bất ngờ,trong lúc anh còn bối rối thì cậu đã từ từ đứng dậy dưới ánh trăng mờ ảo. Vietnam nở nụ cười dịu dàng nhìn anh,trong đôi mắt của cậu chứa những tia sáng lấp lánh khiến Finland ko thề rời khỏi nó.Anh nắm chặt lấy đôi tay của cậu rồi từng bước nhẹ nhàng khiêu vũ cùng cậu dưới ánh trăng sáng,tiếng nhạc từ bên trong sảnh hoàng cung vang vọng ra cả ngoài khu vườn.Những bước nhảy nhẹ nhàng và uyển chuyển đc họ thực hiện một cách dễ dàng, Vietnam xoay một vòng rồi bất ngờ ngả người vào lòng của Finland.Anh lúc này rất bối rối,đôi tai của anh bắt đầu chuyển dần sang màu đỏ.Chóp mũi của anh cũng hơi ửng Hồng vì ngại ngùng, Vietnam thấy vậy khẽ bật cười thành tiếng khiến anh càng ngại ngùng hơn.
Hai người họ lại cùng nhau tiếp túc khiêu vũ dưới ánh trăng mờ nhạt,họ phối hợp rất ăn ý như sinh ra để làm một cặp vậy.Những bông hoa Hồng khẽ đung đưa theo làn gió,mùi hương thơm ngát bao quanh lấy khu vườn.Những chú đom đóm nhỏ bé khẽ bay xung quanh hai người họ,những làn gió mát lạnh khẽ luồng qua hai người họ khiến bầu ko khí trở nên lãng mạn hơn bao giờ hết.
Vietnam khẽ rũ mi xuống rồi cong môi lên nở nụ cười dịu dàng với anh,cậu khẽ cúi đầu xuống khiến ánh trăng càng soi rõ vẻ đẹp dịu dàng và thanh tao của cậu hơn.Finland nhìn cậu ko rời,trong anh mắt anh chan chứa nhiều cảm xúc phức tạp của mình đối với người trước mặt này.
Đã ko bt bao nhiêu lâu trôi qua mà họ vẫn tiếp tục như vậy,Finland bỗng nhiên ôm lấy eo cậu rồi kéo cậu lại gần.Hai người họ chăm chú nhìn đối phương,khoảng cách gương mặt giữa hai người họ chỉ có vỏn vẹn 3mm.Finland đỏ bừng mặt khi ngắm cậu ở khoảng cách gần như vậy, Vietnam chỉ mỉm cười nhìn anh rồi khẽ chống tay đẩy nhẹ anh ra.
Cảnh này đã đc Japan nhìn thấy,hắn nấp sau cánh cửa khẽ nhìn hai người họ.Japan khẽ cúi đầu xuống gương mặt tối sầm lại,xung quanh anh bắt đầu xuất hiện những luồng khí lạnh lẽo.Anh đưa lòng bàn tay của mình lên trước mặt,trong đó có chứa một sợi dây lụa màu vàng xen cam rất đẹp.Vốn Japan muốn tặng nó cho cậu sau khi bữa tiệc kết thúc,nhưng xem ra ko cần nữa rồi.Japan thẳng thừng vứt nó sang một bên rồi nhanh chóng rời đi,ngay lúc này cậu lại bước vào và vô tình thấy sợi dây tơ lụa đó.
Vietnam tiến lại gần rồi nhặt nó lên,sợi dây đc làm bằng lụa tơ tằm rất mềm và đẹp.Hơn nữa nó còn rất hợp với màu mắt của cậu nữa, Vietnam nâng đuôi dây và thấy có một dòng chữ được thêu ngay ngắn ở trên đó.Bất ngờ thay đó chính là tên của cậu, Vietnam lật mặt sau lên và thấy có tên Japan nhỏ ở góc sợi dây tơ lụa.Cậu mở to đôi mắt to tròn của mình ra để nhìn dòng chữ đó,thật sự na9 trong dàn harem vậy mà tặng cho cậu thứ này sao?Hơn nữa loại lụa tơ tằm này còn rất hiếm nữa chứ?Rốt cuộc chuyện này là sao?
Vietnam bâng khuâng một lúc rồi khẽ vươn bàn tay thon dài lên mái tóc đỏ dài của mình,cậu tháo sợi tơ lụa đc cột trên mái tóc mình ra khiến mái tóc cậu rũ xuống.Một màu tóc đỏ rực và bồng bềnh tựa như mây cứ thế mà đc thả xuống,cậu cột sợi dây đó lên cổ tay mình rồi lấy sợi dây mà Japan định tặng cho cậu để cột lên.Dù ko hiểu rõ tại sao Japan định tặng cho cậu thứ này nhưng cậu sẽ cột lên coi như bày tỏ tấm lòng thành của mình đối với hắn ta vậy,thế là cậu đưa đôi bàn tay trắng nõn của mình lên để cột lại tóc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans]{AllxVietnam} Xuyên nhanh!?Phản diện một lòng muốn chết!?
Non-Fiction#My au #AllxVietnam #Phi logic Tranh cre:KinDi9127 Người ta thường nói rằng: 'Người thành công nhất luôn là người cô đơn nhất!' Thế giới của ta cũng ko ngoại lệ,một chính trị gia thành công nhưng cô độc!Trong thế giới của ta bao phủ bởi những màn đê...