Yujin ngoan ngoãn ngồi nhìn bác sĩ bôi thuốc rồi băng bó cho mình. Thỉnh thoảng động đến vết đau anh lại nhăn mặt xuýt xoa khiến Gyuvin đang ngồi vắt chân thản nhiên trên băng ghế phía sau cũng giật nảy mình.
Trước đây khi còn là cảnh sát, anh cũng không ít lần bị thương, nhẹ có, nặng có. Nhưng vì công việc, vì hoàn thành nhiệm vụ, anh thấy mình hi sinh cũng xứng đáng nên không hề cảm thấy đau. Ấy vậy mà bây giờ chỉ một vết cắt do mảnh thủy tinh đâm phải cũng làm anh đau đến như vậy, dù vết đâm có chút sâu thật nhưng anh cũng cảm thấy rất mất mặt. Có phải giờ anh đang sống trong cơ thể của một omega lặn yếu ớt nên sức khỏe ít nhiều cũng bị ảnh hưởng hay không? Sau này phải chăm tập thể dục hơn mới được.
Yujin tình cờ phát hiện ra Gyuvin đang nhìn mình chằm chằm. Do chạm ánh mắt anh nên hắn ta bèn đảo mắt qua hướng khác như không có chuyện gì xảy ra. Yujin nhìn hắn ta mà nhăn mày khó hiểu.
"Này! Cậu về trước đi! Chờ tôi làm gì?"
"Ai nói tôi chờ nhóc?"
Gyuvin vẫn bình thản ngồi rung đùi. Cái bộ dạng đó khiến Yujin chỉ nghĩ đến hai từ duy nhất thôi: Trẻ trâu. Giới trẻ ở nơi này tất cả đều như vậy thì tương lai đất nước phải làm sao đây?
"Không phải thì đi đi, ngồi đó chi?"
"Tôi cũng tới khám không được sao?"
Yujin hết nói nổi, thôi thì cứ mặc kệ hắn ta muốn làm gì thì làm vậy. Băng bó xong thì anh cứ thế đứng dậy ra về thôi. Không ngoài dự đoán, Gyuvin cũng đứng dậy đi theo anh.
"Này không phải cậu cũng muốn khám sao? Sao cứ đi theo tôi thế?"
"Ờm thì tôi hết đau rồi, hết muốn khám nên đi về thôi. Nhóc có ý kiến gì?"
Gì vậy trời? Cái tên hâm dở này rõ ràng là muốn đi theo anh còn gì. Bắt nạt người ta xong giờ lại giả bộ quan tâm là sao chứ? Mèo khóc chuột à? Nhưng mà dù sao anh cũng phải cảm ơn hắn ta vì đã trả tiền thuốc cho anh bởi trong người anh lúc này không có một xu nào dính túi cả.
Gyuvin với chiếc ba lô đeo hờ hững một bên vai lững thững đi theo phía sau Yujin, thỉnh thoảng còn huýt sáo mà không nói lấy một câu khiến Yujin bực bội đứng lại quay đầu nhìn hắn.
"Đừng có đi theo tôi nữa!"
"Ai nói tôi đi theo cậu? Tiện đường thôi!"
Yujin không cách nào phản bác lại được nên đành để hắn tiếp tục đi theo.
"Này... Cậu thật sự muốn chờ tôi khỏi mới đánh tiếp hả?"
"Tôi không muốn người ta nói tôi bắt nạt trẻ con, đã vậy nhóc còn là omega nữa chứ"
Gyuvin vẫn bước đều đều đi bên cạnh Yujin.
"Omega thì làm sao? Thế giới của mấy người đúng là không công bằng. Tại sao alpha thì được người khác coi trọng, nể phục, còn omega lại phải chịu bắt nạt, chịu sỉ nhục chứ?"
"Tôi đâu có thể làm gì khác được. Mà nhóc làm như nhóc không ở thế giới này vậy đó"
Thì đúng là như vậy mà, Yujin thở dài. Anh còn ở đây thêm ngày nào nữa thì anh tức chết mất. Anh còn nhiệm vụ lớn lao hơn mà, phải bắt tội phạm, phải giải cứu hòa bình thế giới, đâu phải quanh quẩn ở trường trung học rồi đánh nhau với đám đầu gấu ở đây chứ?
__________
BẠN ĐANG ĐỌC
Gyujin || Omega thẳng nam
FanfictionCảnh sát thẳng nam Han Yujin vô tình xuyên không vào thế giới ABO. Nguyên chủ là một omega lặn yếu ớt, đối tượng bắt nạt của cả trường, vì uất ức mà gieo mình xuống sông tự tử. Han Yujin thề rằng sẽ khiến những kẻ bắt nạt đó phải trả giá.